Phải nói là mình là một người cực kì yêu chó ... Không biết từ lúc nào mà mình yêu chó đến mức đi đâu cũng chú ý đến chó nữa . Mỗi lần đi ngang chổ nào có chó là mình quay đầu ngước lại để xem , đi qua Lê Hồng Phong là mình cứ chạy chầm chậm để ngắm , rồi mỗi khi qua nhà ai có chó là mình chỉ tập trung " nhắm " vào mấy con chó thôi chứ không nói chuyện với chủ nhà nhiều ....
Rồi vào tháng 11 năm ngoái , khi đang nằm coi TV trên giường cùng đứa em trai thì nghe tiếng mở cửa rồi đóng cửa nhưng lại chẳng thấy ai hết , ngó xuống chân cửa coi sao thì " Oh my god " một cục bông màu nâu dưới chân cửa . " Một con cún con , ở trong phòng ?!!! " thấy bé , mình nhào tới với khuôn mặt cười toe toét và sờ bé liên tục . " Chắc là của khách nào ăn phở đấy , lát nữa người ta ăn xong là bồng nó về liền " mình nghĩ thế nhưng chỉ cần sờ một con cún đáng yêu thế này thôi là cũng đủ vui rồi . Một hồi sau ba lên , nói nhóc này là của nhà mình , lúc đó hình như mình vừa há hốc mồm vừa cười hay sao mà em trai bảo mặt mình tếu lắm . " Inuki " đó là cái tên mình lúc nào cũng muốn đặt cho 1 con chó . Inuki đáng yêu lắm , mỗi lần ngủ là nhóc cứ lại gần nằm kế bên mình mới chịu ngủ , rồi còn chơi bắt bóng nữa , bóng nảy lên nảy xuống văng rất xa còn Inuki chân nhỏ xíu chạy không nhanh nên bị té , nhóc còn chơi chiêu vừa nằm vừa chạy nữa . Nhưng chuỗi ngày vui vẻ với Inuki chỉ kéo dài trong 1 tuần ... chỉ trong vòng 2 ngày mà mình khiến cho nhóc ồn ào vô cùng , cứ mỗi lần mình cách xa nhóc là y như rằng từ lầu 3 mà tiếng ứ ứ của nhóc vang xuống dưới nhà còn nghe rõ vậy mà còn kéo dài không nghỉ nữa chứ ( nhóc chắn kiếp trước là thiên tài hát Opera ấy ) . Thế là ba mẹ tống bé về ngoại , mình cũng đi tiễn nhóc . Ngày hôm đó trời mưa lớn lắm , có sét nữa ... Mỗi lần sét là Inuki chạy tới chỗ mình , mình mà đi ra cửa thì nhóc núp dưới gầm bàn , đáng yêu lắm ... cuối cùng thì cũng tới giờ về , mình để Inuki lại ở nhà ngoại , lúc ra khỏi cổng mình chỉ nghe tiếng ứ ứ giống như tiếng khóc của nó thôi . Mình khóc xuốt hai ngày , mỗi lần nhìn thấy cái gì gợi nhớ đến Inuki là mình khóc xuốt . Mới đầu là khóc như mưa , 1 ngày sau khóc thầm , ngày thứ 4 là lái xe về ngoại chơi với Inuki nên hết khóc luôn .
Rồi thời gian cứ trôi đi , Inuki ngày ngày lớn và trở thành 1 con chó vô cùng mạnh mẽ ( giật đứt giây xích luôn ). Nhưng vì do cậu của mình nuôi rất nhiều gà nhưng lại để gà thả rong + cả nhà bên ngoại không ai biết chăm sóc chó kĩ lưỡng hết nên Inuki trở nên " không có gì tả nổi " . Chó mà lại hay đi liếm phân gà ?!! Đồ ăn thì toàn rau với giá ? Đồ chơi thì quăng hết chả trách sao nhóc toàn gặm giày Inuki đáng yêu của tui ....
Mình muốn có 1 con chó ở trong nhà cơ ... Nhất định phải nuôi một con chó ở trong nhà mới được . Đó là mục tiêu đầu năm của mình và cách đây 1 tuần mình mới có khả năng thực hiện nó . Sau khi bán Uta - pé chuột mình yêu quý nhất và tất cả những thứ liên quan đến Uta cuối cùng mình có số tiền kha khá vừa đủ để có một con chó Nhật ( chó nhỏ , lông nhiều , giá khiêm tốn - hợp với hoàn cảnh + túi tiền của mình đây ) . Sau 1 tuần mò trên YTC , mình kết một bé cún Nhật chỉ có 550K ( giá rẻ nhất mình tìm được ) và hẹn người bán chọn ngày rước pé về. Vào ngày ấy , mình nghe bạn ấy ( người bán cún ) nói vì trông bé có vẻ mệt nên tặng cho mình luôn không lấy tiền nhưng mà ngại quá mình đưa nửa giá nhưng bạn ấy chỉ nhận 50K thôi . Ở nhà bạn ấy , nhìn pé trông có vẻ hiền lành , nhỏ bé mình liền nghĩ đến cái tên " Chiisai" ( bé bỏng ) nhưng chữ Chii khó đọc quá nên gọi là Ichisai luôn . Ngày đầu tiên dẫn Ichisai về nhà , mình đã chơi đánh cược với tương lai của mình và của pé ... Trên đường đem Ichisai về nhà , pé ói , về đến nhà pé tiêu chảy , thở rất yếu , trông pé rất mệt nhìn giống như sắp chết đến nơi rồi nhưng lúc đó là khoảng 1 giờ trưa chủ nhật , trên đường về chở bé tới 4 tiệm thú y mà chả tiệm nào mở cửa . Pé nằm một đống ở giữa phòng , thở rất yếu vì lo cho pé nên mình rinh hết gối xuống dưới đất để canh trừng pé . Mỗi khi thiếp khi một chút , mở mắt dậy nhìn Ichisai giống như không còn thở nữa là tim mình ngừng đập , phải vuốt vuốt bé để kiểm tra bé còn thở không( may mà báo động giả ) . Buổi chiều , mình đem pé đến bác sĩ gần nhà thì cô ấy bảo bệnh gì gì đó không nhớ nữa do sốc quá nên không nghe rõ , cô ấy khuyên nên tới chỗ bán chó đổi lại pé mới hoặc trả lại thì tốt hơn ... " Trả lại Ichisai lúc nó bệnh thế này chả khác gì bỏ rơi nó ? nếu đúng ở đó nó bị bệnh thì trả lại chẳng khác gì mình giết nó sao ? mà mình chăm sóc bé không được để bé chết còn tội nặng hơn nữa " . Ichisai bé bỏng ... lúc gặp pé là mình đã yêu bé từ cái nhìn đầu tiên rồi , còn hình ảnh yếu ớt của bé buổi trưa nữa , mình không bao giờ bỏ rơi bé trong lúc bé bị bệnh thế này đâu . Sau ba ngày chiến đấu với Ichisai vào mỗi giờ uống thuốc , Ichisai đã trở nên khỏe mạnh và từ cái tính hiền lành lúc ở nhà chủ cũ , pé trở tiểu quỷ quậy phá và hay cắn( răng nhọn , móng nhọn ... cắn với cào đau lắm ) . Mình thích nhất là tính cách sạch sẽ của pé vào cái đêm đầu tiên sau khi pé khỏe được một chút hơn đang nửa đêm mình đang ngủ ngon lành tự nhiên bé cứ ứ ứ , tưởng bé đói nên đi pha sữa cho bé nhưng bé không uống , rồi mình phát hiện ra một vũng nước " không muốn biết nguồn gốc " thế là mình dọn dẹp rồi đi ngủ lại, pé cũng ngủ im re , lát sau pé cũng kêu tương tự , mấy bạn chắc hiểu chuyện gì tiếp rồi đó . Tới ngày thứ 3 là mình bị thiếu ngủ trầm trọng Phải dạy pé không được kêu nếu không mình chết trước bé mất .
Ichisai là 1 cô bé tuy quậy nhưng cũng rất đáng yêu , hi vọng khi nào bé lớn lớn mình dẫn pé về ngoại cho gặp nhóc Inuki , hi vọng Inuki không ghen đến nổi giết đồng loại
Đây là ảnh của bé Ichisai , chụp bằng điện thoại nên không đẹp mấy .
View attachment 10820
View attachment 10821
View attachment 10823
View attachment 10824
View attachment 10825
Rồi vào tháng 11 năm ngoái , khi đang nằm coi TV trên giường cùng đứa em trai thì nghe tiếng mở cửa rồi đóng cửa nhưng lại chẳng thấy ai hết , ngó xuống chân cửa coi sao thì " Oh my god " một cục bông màu nâu dưới chân cửa . " Một con cún con , ở trong phòng ?!!! " thấy bé , mình nhào tới với khuôn mặt cười toe toét và sờ bé liên tục . " Chắc là của khách nào ăn phở đấy , lát nữa người ta ăn xong là bồng nó về liền " mình nghĩ thế nhưng chỉ cần sờ một con cún đáng yêu thế này thôi là cũng đủ vui rồi . Một hồi sau ba lên , nói nhóc này là của nhà mình , lúc đó hình như mình vừa há hốc mồm vừa cười hay sao mà em trai bảo mặt mình tếu lắm . " Inuki " đó là cái tên mình lúc nào cũng muốn đặt cho 1 con chó . Inuki đáng yêu lắm , mỗi lần ngủ là nhóc cứ lại gần nằm kế bên mình mới chịu ngủ , rồi còn chơi bắt bóng nữa , bóng nảy lên nảy xuống văng rất xa còn Inuki chân nhỏ xíu chạy không nhanh nên bị té , nhóc còn chơi chiêu vừa nằm vừa chạy nữa . Nhưng chuỗi ngày vui vẻ với Inuki chỉ kéo dài trong 1 tuần ... chỉ trong vòng 2 ngày mà mình khiến cho nhóc ồn ào vô cùng , cứ mỗi lần mình cách xa nhóc là y như rằng từ lầu 3 mà tiếng ứ ứ của nhóc vang xuống dưới nhà còn nghe rõ vậy mà còn kéo dài không nghỉ nữa chứ ( nhóc chắn kiếp trước là thiên tài hát Opera ấy ) . Thế là ba mẹ tống bé về ngoại , mình cũng đi tiễn nhóc . Ngày hôm đó trời mưa lớn lắm , có sét nữa ... Mỗi lần sét là Inuki chạy tới chỗ mình , mình mà đi ra cửa thì nhóc núp dưới gầm bàn , đáng yêu lắm ... cuối cùng thì cũng tới giờ về , mình để Inuki lại ở nhà ngoại , lúc ra khỏi cổng mình chỉ nghe tiếng ứ ứ giống như tiếng khóc của nó thôi . Mình khóc xuốt hai ngày , mỗi lần nhìn thấy cái gì gợi nhớ đến Inuki là mình khóc xuốt . Mới đầu là khóc như mưa , 1 ngày sau khóc thầm , ngày thứ 4 là lái xe về ngoại chơi với Inuki nên hết khóc luôn .
Rồi thời gian cứ trôi đi , Inuki ngày ngày lớn và trở thành 1 con chó vô cùng mạnh mẽ ( giật đứt giây xích luôn ). Nhưng vì do cậu của mình nuôi rất nhiều gà nhưng lại để gà thả rong + cả nhà bên ngoại không ai biết chăm sóc chó kĩ lưỡng hết nên Inuki trở nên " không có gì tả nổi " . Chó mà lại hay đi liếm phân gà ?!! Đồ ăn thì toàn rau với giá ? Đồ chơi thì quăng hết chả trách sao nhóc toàn gặm giày Inuki đáng yêu của tui ....
Mình muốn có 1 con chó ở trong nhà cơ ... Nhất định phải nuôi một con chó ở trong nhà mới được . Đó là mục tiêu đầu năm của mình và cách đây 1 tuần mình mới có khả năng thực hiện nó . Sau khi bán Uta - pé chuột mình yêu quý nhất và tất cả những thứ liên quan đến Uta cuối cùng mình có số tiền kha khá vừa đủ để có một con chó Nhật ( chó nhỏ , lông nhiều , giá khiêm tốn - hợp với hoàn cảnh + túi tiền của mình đây ) . Sau 1 tuần mò trên YTC , mình kết một bé cún Nhật chỉ có 550K ( giá rẻ nhất mình tìm được ) và hẹn người bán chọn ngày rước pé về. Vào ngày ấy , mình nghe bạn ấy ( người bán cún ) nói vì trông bé có vẻ mệt nên tặng cho mình luôn không lấy tiền nhưng mà ngại quá mình đưa nửa giá nhưng bạn ấy chỉ nhận 50K thôi . Ở nhà bạn ấy , nhìn pé trông có vẻ hiền lành , nhỏ bé mình liền nghĩ đến cái tên " Chiisai" ( bé bỏng ) nhưng chữ Chii khó đọc quá nên gọi là Ichisai luôn . Ngày đầu tiên dẫn Ichisai về nhà , mình đã chơi đánh cược với tương lai của mình và của pé ... Trên đường đem Ichisai về nhà , pé ói , về đến nhà pé tiêu chảy , thở rất yếu , trông pé rất mệt nhìn giống như sắp chết đến nơi rồi nhưng lúc đó là khoảng 1 giờ trưa chủ nhật , trên đường về chở bé tới 4 tiệm thú y mà chả tiệm nào mở cửa . Pé nằm một đống ở giữa phòng , thở rất yếu vì lo cho pé nên mình rinh hết gối xuống dưới đất để canh trừng pé . Mỗi khi thiếp khi một chút , mở mắt dậy nhìn Ichisai giống như không còn thở nữa là tim mình ngừng đập , phải vuốt vuốt bé để kiểm tra bé còn thở không( may mà báo động giả ) . Buổi chiều , mình đem pé đến bác sĩ gần nhà thì cô ấy bảo bệnh gì gì đó không nhớ nữa do sốc quá nên không nghe rõ , cô ấy khuyên nên tới chỗ bán chó đổi lại pé mới hoặc trả lại thì tốt hơn ... " Trả lại Ichisai lúc nó bệnh thế này chả khác gì bỏ rơi nó ? nếu đúng ở đó nó bị bệnh thì trả lại chẳng khác gì mình giết nó sao ? mà mình chăm sóc bé không được để bé chết còn tội nặng hơn nữa " . Ichisai bé bỏng ... lúc gặp pé là mình đã yêu bé từ cái nhìn đầu tiên rồi , còn hình ảnh yếu ớt của bé buổi trưa nữa , mình không bao giờ bỏ rơi bé trong lúc bé bị bệnh thế này đâu . Sau ba ngày chiến đấu với Ichisai vào mỗi giờ uống thuốc , Ichisai đã trở nên khỏe mạnh và từ cái tính hiền lành lúc ở nhà chủ cũ , pé trở tiểu quỷ quậy phá và hay cắn( răng nhọn , móng nhọn ... cắn với cào đau lắm ) . Mình thích nhất là tính cách sạch sẽ của pé vào cái đêm đầu tiên sau khi pé khỏe được một chút hơn đang nửa đêm mình đang ngủ ngon lành tự nhiên bé cứ ứ ứ , tưởng bé đói nên đi pha sữa cho bé nhưng bé không uống , rồi mình phát hiện ra một vũng nước " không muốn biết nguồn gốc " thế là mình dọn dẹp rồi đi ngủ lại, pé cũng ngủ im re , lát sau pé cũng kêu tương tự , mấy bạn chắc hiểu chuyện gì tiếp rồi đó . Tới ngày thứ 3 là mình bị thiếu ngủ trầm trọng Phải dạy pé không được kêu nếu không mình chết trước bé mất .
Ichisai là 1 cô bé tuy quậy nhưng cũng rất đáng yêu , hi vọng khi nào bé lớn lớn mình dẫn pé về ngoại cho gặp nhóc Inuki , hi vọng Inuki không ghen đến nổi giết đồng loại
Đây là ảnh của bé Ichisai , chụp bằng điện thoại nên không đẹp mấy .
View attachment 10820
View attachment 10821
View attachment 10823
View attachment 10824
View attachment 10825