Đang ngồi view mấy hình ảnh của các chú cún đang vui đùa cùng chủ tự nhiên thấy nhớ em Vàng của Ad quá! Bao nhiêu kỷ niệm với nhau, vậy mà sau khi từ HCM ra ăn tết thì biết em ấy đã bị bọn khốn nào bắt mất. Cả nhà đi tìm cả tháng trời mà không thấy.
Còn nhớ khi em ấy bị bệnh nặng nằm một chỗ, không đứng dậy được mà chỉ lết bằng đùi tới mức 2 đùi bị rách ra. Ngày qua ngày chỉ nằm một chỗ, mọi chuyện vệ sinh cũng diễn ra ngay tại chỗ nằm. hix hix... nhưng mình đã cố hết sức chạy chữa và cuối cùng thì ông trời cũng không phụ lòng người. Vào một buổi sáng, khi mà mình đã không còn hi vọng gì về sự hồi phục của em ấy thì bỗng nhiên, khi mà mình đỡ thì em ấy lại đứng được và chạy ngay ra ngoài tè. Lúc đó, cảm giác của mình không thể nào diễn tả được. 2 bà cháu đứng nhìn em ấy đựng dậy, bước đi từng bước run rẩy mà trong lòng mừng rỡ khôn xiết, và lúc đó mình thấy bà đã khóc. Cả nhà mình ai cũng vui khi thấy em ấy dần hồi phục lại và bắt đầu chạy nhảy, vui đùa bình thường. Kể từ đó em ấy luôn sống khỏe mạnh và vui vẻ cùng gia đình mình, mình coi em ấy như một thành viên trong nhà. Nghe lời và yêu quý mọi thành viên trong nhà. Vậy mà cuối cùng lại bị một bọn cẩu tắc bắt đi. Mà ở quê thì làm gì có chuyện bắt để bán cho mấy người nuôi. Tất cả đều bị đưa vô lò mổ...Hix hix...Mình thì luôn nhớ tới em ấy và chỉ mong rằng nếu có kiếp sau thì mong em ấy được đầu thai làm người và sống hạnh phúc. Em là chú cún mà anh sẽ chẳng thể bao giờ quên được Vàng ạ!
Đây là những hình ảnh còn lại từ hơn một năm trước! hix hix
View attachment 28751
View attachment 28753
View attachment 28752
Còn nhớ khi em ấy bị bệnh nặng nằm một chỗ, không đứng dậy được mà chỉ lết bằng đùi tới mức 2 đùi bị rách ra. Ngày qua ngày chỉ nằm một chỗ, mọi chuyện vệ sinh cũng diễn ra ngay tại chỗ nằm. hix hix... nhưng mình đã cố hết sức chạy chữa và cuối cùng thì ông trời cũng không phụ lòng người. Vào một buổi sáng, khi mà mình đã không còn hi vọng gì về sự hồi phục của em ấy thì bỗng nhiên, khi mà mình đỡ thì em ấy lại đứng được và chạy ngay ra ngoài tè. Lúc đó, cảm giác của mình không thể nào diễn tả được. 2 bà cháu đứng nhìn em ấy đựng dậy, bước đi từng bước run rẩy mà trong lòng mừng rỡ khôn xiết, và lúc đó mình thấy bà đã khóc. Cả nhà mình ai cũng vui khi thấy em ấy dần hồi phục lại và bắt đầu chạy nhảy, vui đùa bình thường. Kể từ đó em ấy luôn sống khỏe mạnh và vui vẻ cùng gia đình mình, mình coi em ấy như một thành viên trong nhà. Nghe lời và yêu quý mọi thành viên trong nhà. Vậy mà cuối cùng lại bị một bọn cẩu tắc bắt đi. Mà ở quê thì làm gì có chuyện bắt để bán cho mấy người nuôi. Tất cả đều bị đưa vô lò mổ...Hix hix...Mình thì luôn nhớ tới em ấy và chỉ mong rằng nếu có kiếp sau thì mong em ấy được đầu thai làm người và sống hạnh phúc. Em là chú cún mà anh sẽ chẳng thể bao giờ quên được Vàng ạ!
Đây là những hình ảnh còn lại từ hơn một năm trước! hix hix
View attachment 28751
View attachment 28753
View attachment 28752