nhoxponlove
thỏ xinh xắn
Để tiết kiệm tài nguyên cho diễn đàn mà cũng là làm biếng tạo topic mới, nên mình sữa lại topic cũ dùng tiếp. (Bài cũ: Con là Sushi ạ.) Đây là hình ảnh của cả đám nhà mình! Bao gồm tất cả thành viên "nhí" trong gia đình mình. Mỗi bé đều là một thành viên, được yêu thương, chăm sóc có bé được sinh ra ngay tại gia đình này, cũng có bé được đem về từ nơi khác. Điều quan trọng là tụi nhỏ sống với nhau rất vui vẻ. Và mình cũng yêu mấy đứa lắm lắm....
NHỚ NHẤT LÀ CÂU NÓI CUẢ MẸ MÌNH, KHI MÌNH HỎI MẸ: "THƯƠNG MẤY ĐỨA NÓ HƠN CON HẢ?"
TRẢ LỜI: "CON CÓ THỂ TỰ LO CHO MÌNH, CÒN BỌN NHỎ KHÔNG THỂ TỰ LO, NÊN PHẢI LO CHO TỤI NÓ CHỨ SAO"
Đây là Bin. Cậu nhóc này được sinh ra ngay tại ngôi nhà thân yêu của mình.
Nhưng lại có một quãng đời phiêu bạc...khắp Sài Gòn.
Tháng 12 năm 2000 em được baba cho đi, ng cô thứ năm của bên nội. Lúc Bin được 4 tháng, cô năm li hôn, Bin được đem cho cô thứ ba ở quận nhất. Cô ba chăm sóc con được 1 tháng, thì lại mang bán cho người hàng xóm. Bà nội mình rất giận, mướn xe ôm đón về Bình Chánh, nhưng nội già rồi, không còn khoẻ, 2 tuần sau Bin lại được gửi về quận 6. Mấy ng ở chung cư không thích tiếng chó sủa, vậy là một lần nữa....Con bị mang đi cho người ta. Baba mình biết tin...đón con về lại Thủ Đức, và rồi từ đó đến nay, con sống hạnh phúc ngay tại chính căn nhà nơi con sinh ra.
*************************************************************************
Ben sinh ra là đứa nhỏ nhất bầy, yếu nhất bầy, thoi thóp.... Nên được mẹ giữ lại. Lớn lên con là đứa láu cá, nghịch ngợm nhưng dễ thương. Ben từng sinh con! Hai lứa đầu là những nhóc con khoẻ mạnh, được bạn bè của baba nhận nuôi. Lần thứ ba con mang bầu, một ông say đã cán ngang qua bụng con. Dù còn sống đến hôm nay, nhưng cũng từ đó Ben ko còn có thể sinh con được nữa. Nhưng vẫn là một người mẹ tốt với tất tần tật các bé mèo nào mới về nhà. Từ liếm lông đến cho bú, Ben koi mấy nhóc đều là con của mình!
*********************************************************************
Bắp nhà mình vừa bô trai, vừa khoẻ mạnh. Mỗi tội con rất nhát người. Được cho về nhà khi con đã hơn một tuổi. Con khè, phun và tát tất cả mọi người lại gần con.
Đến nay về nhà đã được 1 tháng rồi. Con biết kêu đói dòi ăn rồi. Con biết giỡn với các em. Tuy vẫn còn khè, nhưng đã thôi, không tát mọi người nữa. Bắp biết đây là nhà rồi! Thương lắm mỗi khi con thò đầu xuống, trả treo với mẹ Mau mau trở thành một chàng mèo mạnh mẽ con nhé! Mẹ sẽ đợi đến ngày có thể vuốt ve và ôm con. ^^
**************************************************************
******************************************************************************
*************************************************
Con thì mọi ng biết quá rõ rồi ạ! Cuộc đời con là chuỗi ngay hạnh phúc. Trừ việc ban nãy con vừa té xuống cái cầu thang từ lầu một. Sợ quá chui rúc vào ghế ngồi run. May mắn là con không bị gì ngoài việc quá sợ. Mẹ hy vọng đây là bài học cho con gái út của mẹ. Nhưng hình như mẹ đã lầm!!! Chỉ 30p sau, con lại tiếp tục leo lên lầu, và 1 tiếng sau đã trên ngọn mẹ trước sân. Mẹ tự hỏi, nếu con không phải là đứa ham ăn, làm sao mẹ có thể bế con xuống mỗi khi con làm cái chuyện rồ dại ấy đây hả?
*************************************
CUỐI CÙNG, MẸ MONG NHÀ MÌNH LUÔN VUI VẺ NHƯ BÂY GIỜ, CÁC CON MAU LỚN VÀ KHOẺ MẠNH!
YÊU CÁC CON NHIỀU LẮM