123bin123sax
Member
Mỗi khi buồn tôi chỉ có đúg 1 thứ làm tôi vui chính là cô cún nhà tôi,cô rất phá nhưg lại mang những nụ cười và tiếng cười đến nhà tôi.Mỗi khi tôi đi học về cô lại nhảy lên người tôi.Tôi nhớ lúc cô bị bệnh vì chú hay ói và đi vệ sinh ra máu và có mùi hôi nên cậu 2 tôi đã ẳm cô ra đằng sau và cho cô ở đó mỗi khi cậu 2 tôi đi làm về cậu 2 tôi thường làm vệ sinh cho cô,cho cô ăn và dùng bao tay vuốt ve cô (dùng bao tay bởi vì người cô rất dơ có dính khuẩn nên 0 dùng bao tay là thôi lun) .Ngày đó tôi có cảm giác như thiếu 1 thành viên trong gia đình vậy (cho dù là đi ăn cắp) lúc đó cô chỉ mới đc khoảng 5 tuần (tôi đoán vậy) . Mỗi khi đi chữa trị tôi phải tốn 200.000 VND trong ống heo đễ đưa cô đi chữa bệnh.2 tuần sau khi biết cô khỏi bệnh tôi rất vui.Sẵn tiện đây tôi muốn gửi tới nhữg người đọc câu truyện này 1 lời nhắn : cho dù chúng là động vật 0 biết nói,0 biết nghĩ nhưg chúng cũg là 1 phần trong gia đình chúng ta
Minh Huy
Minh Huy