My cat's name is Fuzzy
Phương Linh
Fuzzy đáng yêu của chị ạ....!! E đã đi thật rồi, đi trong đau đớn, và ko đủ minh mẫn để biết rằng mình sắp chết..
Sáng nay, khi mới mở mắt dậy, của phòng mở, chị đã biết là Fuzzy sẽ nằm ở đó- trên cái chăn của chị...và đúng là như vậy. Nhưng em ko khỏe cho lắm, hơi giật giật và run nhẹ, cứ như vài lần mà e đã bị ....Chị yên tâm đặt em vào chỗ cũ mà ko nghĩ ngợi j vì biết rằng em sẽ mau khỏe lại vào ngày hsau.
Trưa, khi đi học về, chị lại thấy e nằm vật ra và đã bắt đầu co giật mạnh. Bế em lên, ôm trong tay, chị suy nghĩ trong đầu rằng 1 phần sẽ làm cho Fuzzy của chị mau khỏe hơn......Nhưng rồi càng lúc, Fuzzy càng nặng hơn..co giật toàn thân, kèm theo đó là thở nhanh và mạnh..
Chị cố gắng giữ chặt em trong tay , muốn làm cho e bình tâm hơn...nhưng lại ko thể ...
Rồi, càng lúc, Fuzzy càng có các triệu chứng giống 1 chú mèo mà chị đã đọc trên mạng: co giật, sùi bọt mép, thè lưỡi thở mạnh và thậm chí còn...tè ra cả tay chị.!
Chị lo phát khóc khi nghĩ rằng em sẽ chết..!!
Cho tới chiều, lúc đó tầm 2h-2 r~(ko nhớ rõ), khi đã tìm đk 1 BSTY nhưng có vẻ bà này cũng chả chuyên nghiệp lắm....bà ấy tiêm cho em mà chị vẫn nơm nớp lo sợ, ko bớt đi đk phần nào vì em vẫn vậy, ko đỡ bệnh, thậm chí còn ko kêu đk nữa sau khi bà ấy tiêm cho em...
về đến nhà, chị đặt cho Fuzzy nằm ngay gần chân chị , rồi chị ngồi chơi máy tính....cứ chưa đầy 1 phút, chị lại quay lại xem Fuzzy thế nào, thấy em vời vời tay như muốn thoát, miệng thì sủi bọt ko ngừng...chốc chốc, chị lại thay giấy kê cho em để ko quá ướt khiến em khó chịu....
Nhưng rồi , điều ko hay đã xảy ra...khi mà chị có vẻ hơi yên tâm 1 chút, ko quay lại xem em chỉ trong vài phút, vài phút sau quay lại, chị thấy em nằm im ko cử động.. tg? em đã ngủ, muốn để ý thêm tẹo nữa, chị liền nghến người lên, và thấy miệng, mắt em mở ra...thấy bất bình thg`, và ko ngờ,lúc đó em đã chết...(
Chị ko chịu nổi, hò hét, kêu la ầm ĩ và khóc ko ngừng khi thấy em như vậy...Fuzzy của chị đã đi.!!! ko thể chấp nhận sự thật, chị chỉ muốn hét lên khi nghĩ đến cảnh em nằm và người cứng đờ lại như vậy..!
và đến bây h, đã 9h 20, chị vẫn buồn, nghĩ đến là chỉ muốn khóc.........................!
Fuzzy đã đi lúc 3 rưỡi chiều......cho đến tận lúc 5h chị mới đem em thả ra bờ sông vì ko có chỗ chôn Fuzzy của chị....
Khi rửa bát, chị còn tg? tượng em đang bình thản ngồi dưới chân chị, chờ chị rửa bát xong..nhưng nhìn xuống, sự thật ko phải như vậy.( chị đã rất buồn...
Fuzzy đi rồi, sẽ ko còn cào cửa phòng gọi chị mỗi sáng..
Ko còn kêu ầm lên đòi chị cho ăn...
ko còn chạy nhảy ton tót theo chân chị mỗi khi chị đi xuống cầu thang...
ko còn nh~ lúc chơi đùa, em nằm lăn ra khi thấy tay chị tới, để vuốt ve em...
và nhiều những kỉ niệm đẹp khác...!
Fuzzy đã đi rồi, chị chỉ mong 1 lần nữa thôi...cho dù chỉ là 1 lần, Fuzzy nằm tròn trên chiếc thảm hình bông hoa đợi chị buộc tóc, ngồi trên cái dẻ lau bẩn dã man trong bếp để đợi chị rửa bát, và 1 buổi sáng đk nghỉ, Fuzzy chạy lên phòng chị, leo cả lên người và liếm mặt chị, sau đó cũng chui vào ngủ cùng,........!!
Chị sẽ nhớ Fuzzy mãi...đến suốt cuộc đời chị...vì Fuzzy là chú mèo đầu tiên mà chị đk nuôi từ bé đến h...! Chị còn muốn Fuzzy sẽ ở mãi vs chị, sống cho đến lúc khi nào Fuzzy trút hơi thở cuối cùng vì tuổi già của e, nhưng điều đó là ko thể..!
Chị yo Fuzzy...!!
Sáng nay, khi mới mở mắt dậy, của phòng mở, chị đã biết là Fuzzy sẽ nằm ở đó- trên cái chăn của chị...và đúng là như vậy. Nhưng em ko khỏe cho lắm, hơi giật giật và run nhẹ, cứ như vài lần mà e đã bị ....Chị yên tâm đặt em vào chỗ cũ mà ko nghĩ ngợi j vì biết rằng em sẽ mau khỏe lại vào ngày hsau.
Trưa, khi đi học về, chị lại thấy e nằm vật ra và đã bắt đầu co giật mạnh. Bế em lên, ôm trong tay, chị suy nghĩ trong đầu rằng 1 phần sẽ làm cho Fuzzy của chị mau khỏe hơn......Nhưng rồi càng lúc, Fuzzy càng nặng hơn..co giật toàn thân, kèm theo đó là thở nhanh và mạnh..
Chị cố gắng giữ chặt em trong tay , muốn làm cho e bình tâm hơn...nhưng lại ko thể ...
Rồi, càng lúc, Fuzzy càng có các triệu chứng giống 1 chú mèo mà chị đã đọc trên mạng: co giật, sùi bọt mép, thè lưỡi thở mạnh và thậm chí còn...tè ra cả tay chị.!
Chị lo phát khóc khi nghĩ rằng em sẽ chết..!!
Cho tới chiều, lúc đó tầm 2h-2 r~(ko nhớ rõ), khi đã tìm đk 1 BSTY nhưng có vẻ bà này cũng chả chuyên nghiệp lắm....bà ấy tiêm cho em mà chị vẫn nơm nớp lo sợ, ko bớt đi đk phần nào vì em vẫn vậy, ko đỡ bệnh, thậm chí còn ko kêu đk nữa sau khi bà ấy tiêm cho em...
về đến nhà, chị đặt cho Fuzzy nằm ngay gần chân chị , rồi chị ngồi chơi máy tính....cứ chưa đầy 1 phút, chị lại quay lại xem Fuzzy thế nào, thấy em vời vời tay như muốn thoát, miệng thì sủi bọt ko ngừng...chốc chốc, chị lại thay giấy kê cho em để ko quá ướt khiến em khó chịu....
Nhưng rồi , điều ko hay đã xảy ra...khi mà chị có vẻ hơi yên tâm 1 chút, ko quay lại xem em chỉ trong vài phút, vài phút sau quay lại, chị thấy em nằm im ko cử động.. tg? em đã ngủ, muốn để ý thêm tẹo nữa, chị liền nghến người lên, và thấy miệng, mắt em mở ra...thấy bất bình thg`, và ko ngờ,lúc đó em đã chết...(
Chị ko chịu nổi, hò hét, kêu la ầm ĩ và khóc ko ngừng khi thấy em như vậy...Fuzzy của chị đã đi.!!! ko thể chấp nhận sự thật, chị chỉ muốn hét lên khi nghĩ đến cảnh em nằm và người cứng đờ lại như vậy..!
và đến bây h, đã 9h 20, chị vẫn buồn, nghĩ đến là chỉ muốn khóc.........................!
Fuzzy đã đi lúc 3 rưỡi chiều......cho đến tận lúc 5h chị mới đem em thả ra bờ sông vì ko có chỗ chôn Fuzzy của chị....
Khi rửa bát, chị còn tg? tượng em đang bình thản ngồi dưới chân chị, chờ chị rửa bát xong..nhưng nhìn xuống, sự thật ko phải như vậy.( chị đã rất buồn...
Fuzzy đi rồi, sẽ ko còn cào cửa phòng gọi chị mỗi sáng..
Ko còn kêu ầm lên đòi chị cho ăn...
ko còn chạy nhảy ton tót theo chân chị mỗi khi chị đi xuống cầu thang...
ko còn nh~ lúc chơi đùa, em nằm lăn ra khi thấy tay chị tới, để vuốt ve em...
và nhiều những kỉ niệm đẹp khác...!
Fuzzy đã đi rồi, chị chỉ mong 1 lần nữa thôi...cho dù chỉ là 1 lần, Fuzzy nằm tròn trên chiếc thảm hình bông hoa đợi chị buộc tóc, ngồi trên cái dẻ lau bẩn dã man trong bếp để đợi chị rửa bát, và 1 buổi sáng đk nghỉ, Fuzzy chạy lên phòng chị, leo cả lên người và liếm mặt chị, sau đó cũng chui vào ngủ cùng,........!!
Chị sẽ nhớ Fuzzy mãi...đến suốt cuộc đời chị...vì Fuzzy là chú mèo đầu tiên mà chị đk nuôi từ bé đến h...! Chị còn muốn Fuzzy sẽ ở mãi vs chị, sống cho đến lúc khi nào Fuzzy trút hơi thở cuối cùng vì tuổi già của e, nhưng điều đó là ko thể..!
Chị yo Fuzzy...!!