SweetJuly
YTC Developer
Từ ngày con ra đi...trong lòng vẫn luôn nhớ thương con..
Chiều nay đi học về, ghé Lê Hồng Phong - con đường hay đi mỗi khi nhớ về Puu. Hôm nay quyết định dừng lại,trong 5,6 cục bông trắng tinh,đứa nào cũng nằm ỉu xìu, chỉ có con là hăng hái, nhìn khuôn mặt tròn trịa, cặp mắt xanh rất cưng, tay chân liến thoắng, mở cửa lồng sờ đầu con,con dụi dụi...quấn quít, làm muốn đón con về kinh khủng...
Ít ra có thể cho con cuộc sống tốt đẹp hơn là bị nhốt ngày này qua ngày khác trong cái lồng vệ sinh kém đó...
Phải chăng có duyên với con,chỉ mình con trong số 5,6 cục bông tuyết đó là nhào ra khỏi lồng để được nựng...hiện tại không đón con về được,trên đường đi mà cứ day dứt mãi.Cảm giác sờ bộ lông đó vẫn nguyên vẹn trên tay,cảm giác được chơi đùa với Puu ngày xưa lại hiện hữu....Chắc lúc đó con muốn ẵm bồng lắm,con còn bé mà...
Nhớ con quá Puu ạ...nghĩ lại cs mình cho con ngày trc,sung sướng bao nhiêu,giờ lại thấy thương em mèo mới gặp lúc nãy bấy nhiêu,lanh lợi y như con,lém lỉnh,nhưng lại phải sống cảnh phơi nắng phơi sương vậy...không đành lòng...dù rất muốn nhưng không thể đón con về được...
Lại thấy nhớ Puu một cách cùng cực...một con mèo ngoan, tinh nghịch và lém lỉnh....
Chiều nay đi học về, ghé Lê Hồng Phong - con đường hay đi mỗi khi nhớ về Puu. Hôm nay quyết định dừng lại,trong 5,6 cục bông trắng tinh,đứa nào cũng nằm ỉu xìu, chỉ có con là hăng hái, nhìn khuôn mặt tròn trịa, cặp mắt xanh rất cưng, tay chân liến thoắng, mở cửa lồng sờ đầu con,con dụi dụi...quấn quít, làm muốn đón con về kinh khủng...
Ít ra có thể cho con cuộc sống tốt đẹp hơn là bị nhốt ngày này qua ngày khác trong cái lồng vệ sinh kém đó...
Phải chăng có duyên với con,chỉ mình con trong số 5,6 cục bông tuyết đó là nhào ra khỏi lồng để được nựng...hiện tại không đón con về được,trên đường đi mà cứ day dứt mãi.Cảm giác sờ bộ lông đó vẫn nguyên vẹn trên tay,cảm giác được chơi đùa với Puu ngày xưa lại hiện hữu....Chắc lúc đó con muốn ẵm bồng lắm,con còn bé mà...
Nhớ con quá Puu ạ...nghĩ lại cs mình cho con ngày trc,sung sướng bao nhiêu,giờ lại thấy thương em mèo mới gặp lúc nãy bấy nhiêu,lanh lợi y như con,lém lỉnh,nhưng lại phải sống cảnh phơi nắng phơi sương vậy...không đành lòng...dù rất muốn nhưng không thể đón con về được...
Lại thấy nhớ Puu một cách cùng cực...một con mèo ngoan, tinh nghịch và lém lỉnh....