• Ban Quản Trị cộng đồng Yeuthucung.com xin gửi lời chúc mừng năm mới 2020 đến toàn thể các bạn & gia đình, cùng nhau đón một năm thành công, thịnh vượng, hạnh phúc.

Câu chuyện buồn về một nàng chó.

hoangtulovely9x

Rất Yêu Thú
Ngày ấy, tôi nhớ là vào năm 2000, ngày đẹp trời và cũng là ngày kì diệu đến với gia đình tôi. Một nàng chó nhỏ bị lạc mẹ, nằm ngủ ngay bên cạnh cửa ra vào. Và cũng từ đó, gia đình tôi đã nuôi nó biết bao vất vả và khó khăn vì nó vẫn còn hơi sữa nhưng mọi khó khăn điều trải qua, và từng ngày nó lớn lên, mập mạp, dễ thương và gia đình tôi đã đặt tên cho nó là Mập.

Mập rất dễ thương, biết nghe lời, biết bắt chuột, xùa lợn và mỗi buổi sáng là quấn quýt bên người.

Cứ mỗi năm trôi qua đi là Mập lại sinh những hoàng tử, công chúa dễ thương. Nhưng mấy năm gần đây, Mập chỉ có thể sinh được một con, nhưng lúc nào cũng là các nàng công chúa dễ thương. Thật bất hạnh, chúng chỉ sống được 2,3 tháng là chết. Nếu không chết vì bệnh tật thì cũng chết vì tai nạn rủi ro. Do vậy nỗi niềm khao khát làm mẹ của Mập rất cao. Bạn biết không, nếu con của nó đẻ được vài tuần mà đã chết, thì nó vẫn giữ khăng khăng bên mình, không cho ai động vào con của nó.

Vào ngày 05/05/2012, Mập đã sinh được 3 nàng công chúa, chúng rất đáng yêu. Nhưng chúng đã phải chịu một nỗi đau muôn thẳm. Mấy ngày trước, mẹ của chúng bỏ ăn, ốm yếu đi, mình đã đoán được có chuyện gì đó không hay với Mập. Quả thật là không sai, Mập đã mắc căn bệnh khó chữa: bệnh viêm gan truyền nhiễm. Và rồi vài ngày sau đó, những biểu hiện của bênh gan đã phát tác, Mập ngày càng yếu đi, cơ thể như không còn sức sống, người thì gầy gò; da, mắt thì vàng ươm; chân tay thì bủn rủn. Và vào ngày hôm nay, 10/06/2012, lúc 18h15’ Mập đã ra đi vĩnh viễn, bỏ lại đàn con thơ dại vẫn còn hơi sữa. Chúng vẫn đùa nghịch, chạy nhảy, nhưng chúng đâu có biết rằng, mẹ của chúng đã rời xa mãi mãi, không còn âu yếu, và cho chúng bú những giọt sữa đầy tình thương. Chỉ ngày mai thôi, mẹ của chúng sẽ trở về cõi vĩnh hằng, và chúng sẽ mất mẹ mãi mãi cho đến suốt cuộc đời.

Mập đã ra đi vĩnh viễn, thoát khỏi sự giày vò của bệnh tật, đến sống một nơi thanh bình và dịu êm.

Tên thường gọi: Mập
Năm sinh: 2000
Mất: 10/06/2012_18h15’
Thời gian sống: 12 năm
Chủ nhân: Nguyễn Công Sơn – 17 tuổi
Địa chỉ: Thị trấn Phú Thứ_Kinh Môn_Hải Dương.

:icon027: :icon027: :icon027: :icon027: :icon027: :icon027:

Vì vậy, tôi khuyên các bạn, nếu bạn có các con vật mà bạn đang yêu quý, thì hãy dành cho nó mọi tình yêu
thương có thể. Đừng để lúc nó rời xa vĩnh viễn thì mới cảm thấy hối tiếc và ân hận.
 

Quỷ

† Người Giám Sát †
Administrator
Rất cảm động. Mập đã có đc 12h năm hạnh phúc bên cạnh chủ topic. Nay Mập đã ra đi, chúc Mập sớm có 1 cuộc sống mới hạnh phúc. Xin chia buồn cùng chủ topic.
 

shinee

T.Viên Năng Động
mình cũng có 1 con chó tên Mập. Cũng mất rồi. Ngày đó cả nhà mình đều khóc. Mong bạn sẽ vơ nỗi pùn hơn. Biết đâu kiếp sau nó sẽ hạnh phúc hơn. Giải thoát khỏi bênh tật và kiếp làm chó.. Ngĩ vậy sẽ nhẹ lòng hơn
 

nhangak

Turquoise Member
Mập ơi sớm đàu thsi nhé
 

BigBang Pegasis

Ruby Member
huhuhuhu câu chuyện thật cảm động :07: :07: :07: :07:
chúc Mập sẽ đc sung sướng hạnh phúc khi đến cõi vĩnh hằng :m073: :m073: :m073:
và nhậy định Mập sẽ không bao giờ quên đi người chủ tốt bụng đã yêu thương chăm sóc cho mình suốt 12 năm
 

Santa_Lucia

YTC Developer
Hãy dành cho thú yêu những gì tốt nhất khi có thể!
Xin được chia buồn cùng với bạn, cầu mong Mập sớm chuyển kiếp khác tốt đẹp hơn!
 

tuphung

Member
12 năm sống cùng mập mình nghĩ đó là 1 sự ưu ái mà ông trời ban tặng cho bạn.bạn nên mỉm cười vì bạn quá may mắn và việc bạn nên làm bây giờ là chăm sóc cho những đứa con của mập thật tốt(đó là điều mập mong muốn ở bạn khi xa thế giới này mãi mãi)
xin chia buồn với bạn
 

Nhí0o0mose

New Member
Ngày ấy, tôi nhớ là vào năm 2000, ngày đẹp trời và cũng là ngày kì diệu đến với gia đình tôi. Một nàng chó nhỏ bị lạc mẹ, nằm ngủ ngay bên cạnh cửa ra vào. Và cũng từ đó, gia đình tôi đã nuôi nó biết bao vất vả và khó khăn vì nó vẫn còn hơi sữa nhưng mọi khó khăn điều trải qua, và từng ngày nó lớn lên, mập mạp, dễ thương và gia đình tôi đã đặt tên cho nó là Mập.

Mập rất dễ thương, biết nghe lời, biết bắt chuột, xùa lợn và mỗi buổi sáng là quấn quýt bên người.

Cứ mỗi năm trôi qua đi là Mập lại sinh những hoàng tử, công chúa dễ thương. Nhưng mấy năm gần đây, Mập chỉ có thể sinh được một con, nhưng lúc nào cũng là các nàng công chúa dễ thương. Thật bất hạnh, chúng chỉ sống được 2,3 tháng là chết. Nếu không chết vì bệnh tật thì cũng chết vì tai nạn rủi ro. Do vậy nỗi niềm khao khát làm mẹ của Mập rất cao. Bạn biết không, nếu con của nó đẻ được vài tuần mà đã chết, thì nó vẫn giữ khăng khăng bên mình, không cho ai động vào con của nó.

Vào ngày 05/05/2012, Mập đã sinh được 3 nàng công chúa, chúng rất đáng yêu. Nhưng chúng đã phải chịu một nỗi đau muôn thẳm. Mấy ngày trước, mẹ của chúng bỏ ăn, ốm yếu đi, mình đã đoán được có chuyện gì đó không hay với Mập. Quả thật là không sai, Mập đã mắc căn bệnh khó chữa: bệnh viêm gan truyền nhiễm. Và rồi vài ngày sau đó, những biểu hiện của bênh gan đã phát tác, Mập ngày càng yếu đi, cơ thể như không còn sức sống, người thì gầy gò; da, mắt thì vàng ươm; chân tay thì bủn rủn. Và vào ngày hôm nay, 10/06/2012, lúc 18h15’ Mập đã ra đi vĩnh viễn, bỏ lại đàn con thơ dại vẫn còn hơi sữa. Chúng vẫn đùa nghịch, chạy nhảy, nhưng chúng đâu có biết rằng, mẹ của chúng đã rời xa mãi mãi, không còn âu yếu, và cho chúng bú những giọt sữa đầy tình thương. Chỉ ngày mai thôi, mẹ của chúng sẽ trở về cõi vĩnh hằng, và chúng sẽ mất mẹ mãi mãi cho đến suốt cuộc đời.

Mập đã ra đi vĩnh viễn, thoát khỏi sự giày vò của bệnh tật, đến sống một nơi thanh bình và dịu êm.

Tên thường gọi: Mập
Năm sinh: 2000
Mất: 10/06/2012_18h15’
Thời gian sống: 12 năm
Chủ nhân: Nguyễn Công Sơn – 17 tuổi
Địa chỉ: Thị trấn Phú Thứ_Kinh Môn_Hải Dương.

:icon027: :icon027: :icon027: :icon027: :icon027: :icon027:

Vì vậy, tôi khuyên các bạn, nếu bạn có các con vật mà bạn đang yêu quý, thì hãy dành cho nó mọi tình yêu
thương có thể. Đừng để lúc nó rời xa vĩnh viễn thì mới cảm thấy hối tiếc và ân hận.

đúng vào sinh nhật mẹ mik :co_y_tuong_xau:
 

khoahee

love pet
Ngày ấy, tôi nhớ là vào năm 2000, ngày đẹp trời và cũng là ngày kì diệu đến với gia đình tôi. Một nàng chó nhỏ bị lạc mẹ, nằm ngủ ngay bên cạnh cửa ra vào. Và cũng từ đó, gia đình tôi đã nuôi nó biết bao vất vả và khó khăn vì nó vẫn còn hơi sữa nhưng mọi khó khăn điều trải qua, và từng ngày nó lớn lên, mập mạp, dễ thương và gia đình tôi đã đặt tên cho nó là Mập.

Mập rất dễ thương, biết nghe lời, biết bắt chuột, xùa lợn và mỗi buổi sáng là quấn quýt bên người.

Cứ mỗi năm trôi qua đi là Mập lại sinh những hoàng tử, công chúa dễ thương. Nhưng mấy năm gần đây, Mập chỉ có thể sinh được một con, nhưng lúc nào cũng là các nàng công chúa dễ thương. Thật bất hạnh, chúng chỉ sống được 2,3 tháng là chết. Nếu không chết vì bệnh tật thì cũng chết vì tai nạn rủi ro. Do vậy nỗi niềm khao khát làm mẹ của Mập rất cao. Bạn biết không, nếu con của nó đẻ được vài tuần mà đã chết, thì nó vẫn giữ khăng khăng bên mình, không cho ai động vào con của nó.

Vào ngày 05/05/2012, Mập đã sinh được 3 nàng công chúa, chúng rất đáng yêu. Nhưng chúng đã phải chịu một nỗi đau muôn thẳm. Mấy ngày trước, mẹ của chúng bỏ ăn, ốm yếu đi, mình đã đoán được có chuyện gì đó không hay với Mập. Quả thật là không sai, Mập đã mắc căn bệnh khó chữa: bệnh viêm gan truyền nhiễm. Và rồi vài ngày sau đó, những biểu hiện của bênh gan đã phát tác, Mập ngày càng yếu đi, cơ thể như không còn sức sống, người thì gầy gò; da, mắt thì vàng ươm; chân tay thì bủn rủn. Và vào ngày hôm nay, 10/06/2012, lúc 18h15’ Mập đã ra đi vĩnh viễn, bỏ lại đàn con thơ dại vẫn còn hơi sữa. Chúng vẫn đùa nghịch, chạy nhảy, nhưng chúng đâu có biết rằng, mẹ của chúng đã rời xa mãi mãi, không còn âu yếu, và cho chúng bú những giọt sữa đầy tình thương. Chỉ ngày mai thôi, mẹ của chúng sẽ trở về cõi vĩnh hằng, và chúng sẽ mất mẹ mãi mãi cho đến suốt cuộc đời.

Mập đã ra đi vĩnh viễn, thoát khỏi sự giày vò của bệnh tật, đến sống một nơi thanh bình và dịu êm.

Tên thường gọi: Mập
Năm sinh: 2000
Mất: 10/06/2012_18h15’
Thời gian sống: 12 năm
Chủ nhân: Nguyễn Công Sơn – 17 tuổi
Địa chỉ: Thị trấn Phú Thứ_Kinh Môn_Hải Dương.

:icon027: :icon027: :icon027: :icon027: :icon027: :icon027:

Vì vậy, tôi khuyên các bạn, nếu bạn có các con vật mà bạn đang yêu quý, thì hãy dành cho nó mọi tình yêu
thương có thể. Đừng để lúc nó rời xa vĩnh viễn thì mới cảm thấy hối tiếc và ân hận.

mình cũng đâu có hơn gì bạn đâu, pé Lúa nhà mình đang trong tình trạng nguy kịch, không biết ra đi lúc nào.....mình hiểu cảm giác của ban và mình cũng vậy, mõi lần lại gần nó là nước mắt cứ tuôn....... phải chi có cách nào làm cho nó hết bệnh....
 
Top