• Ban Quản Trị cộng đồng Yeuthucung.com xin gửi lời chúc mừng năm mới 2020 đến toàn thể các bạn & gia đình, cùng nhau đón một năm thành công, thịnh vượng, hạnh phúc.

Mèo con nhà mình vừa mới mất...

bi mập

T.Viên Năng Động
Chào các bạn, khi viết những dòng này các cháu nhà mình đã đi được 8 tiếng rồi, thật sự mình vẫn chưa bình tâm lại được, cả ngày hôm nay mình đơ ra như ngây dại, chẳng buồn làm gì, ăn cũng ko thấy ngon. Mình ko phải là 1 ng hay chia sẻ hoặc tâm sự, nhưng tâm trạng thế này mà ko nói ra chắc mình điên mất...

Cách đây 2 ngày mình để ý thấy Phúc bị chảy dịch màu hồng ở cửa mình, chỉ 1 tý thôi. mình lo muốn điên người vì cháu mới mang thai đc 52 ngày, nhưng sau đó cháu hoàn toàn khỏe mạnh, ăn uống bình thường, ko có bất kỳ dấu hiệu đau đớn hay rặn đẻ nên mình yên tâm phần nào, nghĩ chỉ bị động thai tý thôi. Nào ngờ sáng nay Phúc có dấu hiệu rặn đẻ, lúc 9h sáng mình thấy cháu bị gò bụng, rặn từng cơn, mình ngồi vuốt ve cho cháu đc gần 2 tiếng thì thấy 1/3 cái nhau thai lòi ra ngoài, lúc đó cháu có vẻ đã đuối sức, ko rặn nữa nên mình cho đi bác sĩ ngay. Mình chứng kiến cháu bị mổ mà lòng đau như cắt, liên tục phải quay mặt ra ngoài để ko phải thấy hình ảnh đau lòng đó, Bác sĩ vừa lấy đc em bé đầu tiên ra đã nói :
- Mèo con khó cứu đc, vẫn chưa mọc đủ lông, mèo mẹ bị động thai nặng quá

Thật ra mình đã lường trước đc hậu quả khi thấy cháu đẻ non như thế, nhưng vừa nghe câu nói đó mình vẫn hụt hẫng và lòng quặn lên theo từng nhịp thở của con. Lần lượt 3 cháu bé đc mang ra ngoài thở oxi, các cháu bụ bẫm lắm, xinh xắn vô cùng, nhưng chỉ nằm yếu ớt thở, các cháu còn chưa kịp mọc lông, bác sĩ nói ko còn cách nào cứu nữa nhưng mình vẫn nuôi hy vọng, đợi chờ thêm hơn 1 tiếng nữa, mình vui như vỡ òa khi thấy từng cử động nhỏ xíu. Lúc đó mình vẫn cầu mong có phép màu để 3 cháu đc ở lại bên mẹ, bên mình. Nhưng các cháu chỉ thoi thóp hơn 1 tiếng rồi ra đi. Khi viết những dòng này mình nén để ko khóc, nhưng hình ảnh các cháu vẫn còn như in trong đầu, bé xíu, đỏ hỏn, đáng yêu như thiên thần...

Đây là đàn mèo mình trông chờ nhất, mong từng ngày chúng nó ra đời, Phúc cũng là đứa ia đình mình yêu thương chiều chuộng nhất, vì từ bé cháu đã lười ăn. Sau chuyện đau buồn sáng nay bỗng nhiên mình tuyệt vọng, mình sợ những nỗi đau lắm, nhất là nỗi đau mất mát, cắt vào thịt da chắc cũng ko đau bằng mất đi 1 phần yêu thương ruột thịt, mình nghĩ đến chuyện ko nuôi mèo nữa, mình sợ quá rồi những con vật mình dồn hết tình cảm cho nó, rồi 1 ngày nó đột ngột đi mất, thêm 1 lần nào nữa chắc mình sẽ ko chịu nổi...

Mình viết khi đầu óc mình đang lung tung lắm, chỉ mong có người để chia sẻ, nói ra cho vơi nhẹ lòng, bài viết ko đc mạch lạc, các bạn đừng chê nhé...
 

meonho124

Đi Muôn Nơi
Chị rất hiểu cảm giác buồn đau này của em , c cũng từng mất đi lứa mèo con đầu tiên của mẹ Beo , nên rất hiểu , cảm giác nhìn bé mèo con chỉ còn nằm đó bất động và lạnh lẽo , sinh linh nhỏ bé đáng yêu này mình đã mong đã đợi biết bao ngaỳ . Chỉ chờ ngày được âm ấp yêu thương , vậy mà giờ đây niềm vui đó không tới ...

Điều cần bây giờ em nên bình tâm lại , mèo mẹ cần em hơn bao giờ hết , cần sự chăm sóc kĩ càng hơn , không chỉ về thể chất , mà còn cả tinh thần nữa , nó không những đang mệt mỏi , yếu ớt , sock nặng sau ca mổ , mà còn đau đớn vì mất đi những đứa con của mình , ngay lúc này nó chưa nhận ra nhưng chỉ vài ngay sau nó sẽ tức sữa , lúc sữa đổ về nuôi con mà chả có đứa nào ti mẹ , nó sẽ hụt hẫng nhớ con nó rất nhiều , tiếng kêu của mèo mẹ gọi con là thứ tiếng kêu thảm thiết , đau buồn nhất mà chị từng nghe thấy , thời gian đó chị cũng khóc theo mèo mẹ mỗi khi nó nhớ con chỉ biết thương và ôm ấp mèo mẹ vỗ về cho nó quên đi nỗi đau này .

Nỗi đau rồi sẽ qua , chúc Phúc lại khỏe mạnh béo tốt , bình tâm lại e nhé
 

Bao Linh 85

I_Like_Pet
Lúc c vừa mất đi 2 đứa Clio và Fiona c cg thật sự là quá tuyệt vọng, đau khổ mà mệt mỏi, c bế tắc và chán nản, c có đăng gả bé Sami là đứa cuối cùng đấy, vì c cg mất hết niềm tin và tuyệt vọng như e bgio. C cg vì đặt quá nhìu niềm tin và hi vọng quá yêu thương nên c đã k thể chấp nhận đc sự việc mất 2 bé vĩnh viễn, c k mún nui thêm bất kì bé mèo nào nữa để rồi sẽ có ngày lại nt này!
Nhưng rồi c nghĩ âu cg là duyên số, và coi như ông trời thử thách mình, k có j là suôn sẻ và tuyệt đối cả,mong e hãy vượt qua thử thách qua lớn này!
Lúc c gặp bé Phúc, bé như là 1 cô tiểu thư mong manh yếu đuối dễ vỡ vậy,và lại đc e kể cho nge bé đã khó ăn khó nui từ nhỏ, cả nhà chăm lắm mới đc như v. Giờ c nghĩ bé cần có e lắm đó, e hãy tạm cất đi đau bùn khi đối diện và chăm soc bé, bé cảm nhận đc nhg suy nghĩ của mình đó! Hãy làm cho bé yên lòng và mau chóng hồi phục sức khoẻ nhé! E hãy cố lên nào! ^^
 

ivys

♛ Madame chic de chat ♛
hix, chia buồn cùng bạn bi mập nha. ráng đi bạn, còn chăm sóc cho em Phúc nữa. bé nó cần có bạn bây giờ lắm...
 

Charlene2801

♬ Mèo Tinh ♬
Bạn biết ko, lúc mình mới bắt đầu nuôi mèo, cách đây chừng 6 năm, mình có 1 em mèo nga mắt 2 màu xinh lắm. Lúc đó hình như chưa có YTC hay YTC chưa phổ biến nên mình chỉ biết đến đường lhp chuyên bán chó mèo thôi. Mình mua bé ở đó. Tuy ko phải mèo đắt tiền hay có giấy tờ gì nhưng mình thương bé lắm vì bé là đứa lông dài đầu tiên mình có được, lại rất xinh và ngoan. Lúc mới đón về bé nhìn thảm lắm! Nhưng mình chăm từng ngày và bé cũng được 3kg hơn, to tròn, xinh xắn. Mình thương bé đến nỗi thiếu điều ăn chung và ngủ chung với mình. Mình đi xa còn làm 1 bảng "Lịch cho mèo ăn" để người nhà mình ký vô mỗi khi cho bé ăn để bảo đảm là ko quên nữa !!! Mình yêu bé như vậy đó.

Bé lớn lên đến tuổi tìm chồng thì mình lại đi học xa ko có nhà. Ba mẹ mình cho đi phối. Lúc mình về thì bé đang mang bầu sắp sinh rồi. Mình cũng vui lắm và mong chờ 1 đàn mèo con xinh xắn từng ngày. Nhưng rồi 1 buổi sáng, ba mình bảo bé bị ra máu...mình do lần đầu nuôi nên ko có kinh nghiệm, chỉ biết hoảng sợ và mang bé đi bác sĩ thôi. Phải mang tuốt qua quận 2 tại bên đó mới có bác sĩ trực 24/24. Mình ko dám vào trong, chỉ đứng ngoài nói đt với ba. Ba nói bác sĩ bảo bé bị sinh non và phải mổ để lấy mèo con ra gấp! Ca mổ cũng thành công. Lúc đó mình mừng hết lớn! Khi mang bé về, thật sự là mình cũng nhát tay, sợ đụng vào bé sẽ đau nên ko dám vuốt ve gì, chỉ lấy mền đắp cho bé rồi để bé ngủ trong cái lồng lúc mình mang bé đi. Đàn mèo con thì vẫn sống. Nhưng đến sáng hôm sau...ba mình gõ cửa phòng và bảo "bé mất rồi"!!! Lúc đó, thật sự mình nghe xong ko hề có tí cảm giác gì hết. Giống như bị tê liệt, ko vui, ko buồn, ko đau khổ...Ba mình thấy vậy nên đi ra lo hậu sự cho bé, để mình yên lặng trong phòng. Mọi người trong nhà cũng chỉ yên lặng làm những việc nên làm và từ đó ko ai nói gì đến việc đó nữa. Sau 1 ngày, mình ra khỏi phòng đến thăm các bé mèo con. Đứa nào cũng bú sữa được nên mình cũng còn niềm an ủi. Nhưng rồi các cháu thiếu hơi mẹ nên yếu dần. Rồi lần lượt...lần lượt từng đứa ra đi trước sự chứng kiến của mình...Lúc đó mình cũng giống như bạn vậy đó...đầu óc lung tung ko suy nghĩ được gì. Mình trở nên im lặng và từ đó đến nay trong nhà mình ko ai nhắc đến việc nuôi mèo nữa. Mẹ mình cũng khóc mấy ngày trời vì chính mẹ mình là người đút sữa cho mấy bé mèo con.

6 năm mình ko nuôi mèo vì chuyện đó. Mình biết bảo bạn đừng buồn là 1 điều ko tưởng. Nhưng bạn hãy nghĩ bạn vẫn may mắn hơn mình vì vẫn còn bé Phúc. Bạn phải cố gắng lên vì bé cần bạn chăm sóc. Xem như đây là 1 bài học kinh nghiệm vậy! Hy vọng sẽ được đón nhận 1 bầy mèo con xinh xắn của bé Phúc trong tương lai gần nhé!
 

bi mập

T.Viên Năng Động
cảm ơn mọi ng đã quan tâm chia sẽ, Phúc trải qua ca mổ đc mất ngày rồi, bạn đầu còn hơi yếu nhưng giờ thì đã khỏe mạnh trở lại, và trở về với cái thói biếng ăn. Mình thì còn đi học, nhà lại nuôi 3 4 đứa, đứa nào cũng lớn cả rồi, ko có thời gian chăm lo từng tý 1. Mình chỉ cho ăn ngày 4 bữa, mấy đứa vẫn ăn chung, thịt, gan gà và cá ngừ, riêng Phúc thì cho thêm phô mai chứ mình cũng ko biết phải chăm sóc Phúc thế nào nữa
Hôm nay mình đã bình thường trở lại, vì được nhiều ng chia sẻ, động viên, mọi người bảo lứa đầu tiên thường ko đc suôn sẻ lắm vì mèo mẹ chưa có kinh nghiệm, thôi thì an ủi phần nào, Phúc nhà mình rặn được, mình nghĩ nếu thai ko bị gì cháu sẽ đẻ thường đc chứ ko phải mổ, nhưng do đẻ non, thai chưa quay đầu nên có rặn cũng ko ra được...
Cảm ơn mọi người nhiều lắm vì những lời động viên rất thật lòng, cháu Phúc bình thường lại rồi, chưa hàon toàn khỏe lại nhưng đỡ rất nhiều, mọi người yên tâm nhé :)
 

bowie

meo meo con mều
1 đêm k ngủ đc, lag thag mò mẫm vô các 2pic để đọc thì tình cờ lạc vô đây. Cứ mỗi lần vô nhữg 2pic này và đọc nhữg dòng tâm sự là mìh lại khóc, nhữg hồi ức đẹp lại ùa về và cảm giác đau k thể nói nên lời lại kéo đến. Rất sợ cảm giác này và tới giờ vẫn chưa thể thoát ra đc nhưg lại k kìm lòg để đọc như tìm kím sự đồng cảm trg đó.
Cách đây 1 thág chị có liên lạc với e đe kím 1 pé về nuôi và e báo là nhà e sẽ có đàn mèo mới đẻ vào cuối thág. Tuy là c đã tìm đc pé khác nhưg vẫn mún ngóg các thiên thần dễ thươg nhà e vậy mà.....lúc này k pít nói j hơn và cũg qua trễ nhug vẫn mún chia sẽ với e nhé. Chúc pé Phúc sớm khoẻ mạh và sắp tới sẽ cho ra nhữg thiên thần xinh xắn đág iu nè
 

hanhjen

♥ Luật sư của mèo ♥
Chia buồn cùng chủ topic nhé. Thương mấy bé mèo con nhà bạn quá :( Hi vọng các bé sẽ sống tốt ở thế giới mới
Bé Phúc đã bình phục lại rồi thì thật vui. Chắc đây là lần đầu bé mang thai nên không có nhiều kinh nghiệm chăm sóc bản thân. Mong rừng lần sau bé sẽ lại đẻ được những thiên thần xinh đẹp và khỏe mạnh
 
Top