• Ban Quản Trị cộng đồng Yeuthucung.com xin gửi lời chúc mừng năm mới 2020 đến toàn thể các bạn & gia đình, cùng nhau đón một năm thành công, thịnh vượng, hạnh phúc.

HN Nghĩa trang dành cho chó mèo của bác Nguyễn Bảo Sinh, tôi sẽ ko bao giờ quay lại!

dieubao

New Member
Tom - chú mèo yêu quý của gđ tôi vừa mới mất cách đây 3 ngày. E bị bệnh viêm cầu thận và suy thận. Sau nửa tháng đổ bệnh và đc tôi hết lòng ngày đêm chăm sóc tận tình, chu đáo e đã ra đi vào 6.30pm ngày 24/2/2017 đc tròn 7 năm tuổi. Sự ra đi của e là mất mát vô cùng to lớn và đau đớn đối với gđ tôi, đặc biệt là với tôi. Khoảng 10 ngày cuối đời của e, tôi ngày đêm chăm sóc e 24/24h, tôi quên ăn, quên ngủ, bỏ mặc bản thân, khi ấy tôi chỉ làm sao nỗ lực mọi cách để chạy chữa chăm sóc cho e cho khỏi bệnh hoặc duy trì sự sống cho e thêm 1 vài năm nữa cũng đc. Nhưng có lẽ do e cũng đã khá nhiều tuổi, thọ mạng của e đã hết, đến con ng còn ko tránh khỏi sinh-già-bệnh-chết nữa là con vật.

E ra đi trong sự đau đớn tột cùng và là 1 cú shock quá lớn đối với tôi. Gđ tôi thương e vì e rất thông minh, khôn ngoan và hiểu biết. Những ngày cuối đời, hôm nào tôi cũng trò chuyện với e và e hiểu hết những điều tôi nói, e đáp trả lời tôi bằng những tiếng rên khe khẽ trong cổ họng. Ngày cuối cùng, tôi biết e ko thể qua khỏi hôm đó, tôi nói với e cố đợi mẹ về (vì khi đó mẹ tôi đi vắng). 6h chiều, khi mẹ tôi về đến nhà, e kêu lên 1 tiếng gọi mẹ, mẹ trò chuyện khuyên dặn e trong nc mắt, rồi gần 30p sau đó e ra đi trong đau đớn. E đã làm như đúng lời tôi nói, cố đợi mẹ về để gặp mẹ lần cuối rồi mới có thể yên tâm ra đi.

Tôi có biết về Nghĩa trang dành cho chó mèo của bác Nguyễn Bảo Sinh ở Trương Định. Nhiều bài viết nói về tình nghĩa cao cả và sự nhân văn của ng đàn ông này dành cho chó mèo. Trc khi đưa Tom đến đó, tôi có qua trc để tìm hiểu dịch vụ hỏa thiêu. Một ng phụ nữ gặp tôi nói chuyện, ng này nói là thiêu chung thì 1triệu, riêng thì từ 2-2,5triệu. Đây là lần đầu tiên tôi đến đó, tôi chỉ biết họ qua mấy bài báo trên mạng nên khi chị kia nói với tôi thiêu chung với thiêu riêng gì gì đó mà tôi ko hiểu. Họ giải thích thiêu chung có nghĩa gom vài 3 con 1 lúc(có thể cả chó lẫn mèo) rồi thiêu, xương cốt lẫn lộn hết vào nhau thì rẻ hơn còn thiêu riêng thì đắt hơn. Các bạn thử nghĩ xem, tuy là con vật, nhưng đc gđ các bạn cưng chiều hết mực như những thành viên trong gđ, đến phút cuối cùng, xương cốt lại lẫn lộn hết với nhau ko biết đg nào mà lần, ko biết đâu là con e nhà mình thì các bạn có đồng ý ko? Rồi chị ta nói với tôi, có thể giảm cho tôi chỉ còn 1,5triệu vì e mèo của tôi bị bệnh nên đến lúc mất cũng chỉ còn có 4kg, cũng ko quá to. Tôi đồng ý và nói là sẽ về mang mèo đến luôn.

Về nhà tôi gọi điện cho 1 nơi khác, 1 viện thú y trên đg Trường Chinh, cũng qua mạng, tôi thấy họ có dịch vụ mai táng và hỏa táng, họ nói hỏa táng hết 800k. Chắc ai cũng sẽ như tôi, cũng đều có sự so sánh, và đương nhiên bv ở Trường Chinh kia rẻ hơn thì đến nhất là khi họ nói vì giá thành dịch vụ cũng cao ko phải ai cũng có đ.kiện và yêu thú cưng đến mức cho đi hỏa thiêu nên 1 tháng may ra mới có 1-2con, để mà đợi thiêu chung thì ko biết đến bao giờ mới gom đủ, rồi xác thối ra đấy mới thiêu làm sao đc. Nghe nói thế tôi có vẻ cũng tin tưởng vì điều họ nói cũng đúng, cũng hợp lý. Tôi để Tom vào hộp và chúng tôi bắt đầu đi, đến đó tôi nói họ cho xem lò thiêu, họ bảo cũng phải mang đi chỗ khác chứ ko có lò thiêu ở đó, bảo tôi để e lại, ngày hôm sau có thể đến lấy tro cốt mang về. Khi tôi ko đc tận mắt chứng kiến quá trình thiêu đốt thì tôi ko bao giờ có thể giao e cho bất kỳ ai hay để lại đâu đc. Tôi quyết định quay lại chỗ bác Sinh, vì trc khi mang Tom đến tôi đã đến đó xem trc và đc tận mắt thấy có 2 cái lò thiêu.

Tự tay tôi đưa e vào lò trong khi đợi nv đi lấy củi và chất đốt. Lòng tôi đau như bị cắt đứt từng khúc ruột, sự nghẹn ngào, đau đớn lên đến tột cùng khiến tôi ko thể nào thở nổi nữa như có ai đó đang bóp nghẹt trái tim. Tôi đc ng phụ nữ tiếp đón lúc sáng đưa đi làm thủ tục, họ xin tên tuổi, địa chỉ, sđt và rồi bảo tôi ký vào cuốn sổ. Khi đó mắt tôi đã nhòe đi, bảo ký thì tôi ký chứ tôi cũng ko đọc gì nữa với cả họ chỉ xin tên, địa chỉ và sđt với ghi giá tiền thôi nên tôi chả đọc. Xong thủ tục, tôi quay lại chỗ lò thiêu, tôi chỉ dám đứng từ xa nhìn e tôi đang bùng bùng cháy trên ngọn lửa, tôi bảo họ tôi đi ra ngoài để mua hũ đựng vì tôi cũng ko muốn thấy cảnh tượng đó. Khi tôi quay lại, ng phụ nữ kia đến nói với tôi kiểu rào trc đón sau lòng vòng mãi cuối cùng tôi cũng lờ mờ hiểu ý định cho dù chị ta chưa nói hết. Ý của chị ta là trích ra 500k, chị ta nói chỉ là nv, là ng thay mặt bác Sinh quản lý khu Nghĩa trang này. Khi tôi đưa đến, tôi ko gặp bác ấy, tôi hỏi thì bảo rằng bác đi vắng. Và dặn dò tôi cẩn thận nếu trong trường hợp bác có đến hỏi hoặc gọi điện hỏi thì nói là: cháu khó khăn, cháu chỉ có 1triệu, bác giúp cháu. Rồi còn dặn tôi cái gì gì mà nếu bác có hỏi thì bảo thiêu chung với thiêu riêng gì đó mà khi ấy tâm trạng và đầu óc tôi đang quay cuồng ko nhớ hết đc, vừa nghe xong lại quên, chỉ vâng vâng dạ dạ cho xong. Ồ thế hóa ra, lúc viết vào sổ, chắc chỉ ghi có 1triệu, nhưng do sơ xuất của tôi đã ko để ý nên chắc khi khai báo sổ sách với bác Sinh chỉ đưa 1triệu cho bác ấy thôi.

Tôi có nói với ng phụ nữ đó là ko nên làm như vậy, tôi đã và đang quá lòng trc sự ra đi của e tôi. Từ nhiều ngày trc đó tôi đã chạy chữa cho e khắp nơi từ Tây y sang Đông y cũng hết khá nhiều tiền rồi, đến lúc đưa e tới đó thiêu tôi cũng vẫn còn phải cầm thêm tiền của mẹ mang đi. Tôi nói nếu tôi gặp đc bác trực tiếp thì có thể bác còn giúp ko cho tôi hoặc cùng lắm cũng chỉ lấy của tôi tầm 1triệu thôi, chứ ko nhiều như vậy vì e tôi cũng ko quá to, ko tốn quá nhiều củi lửa và tg để thiêu. Tôi bỏ bê bản thân, ngày đêm túc trực chăm sóc, thuốc thang, ăn uống cho e. Tôi luôn trong tình trạng suy kiệt, mệt mỏi, thiếu ăn, thiếu ngủ và tiều tụy. Vậy mà cuối cùng họ kiếm trác trên sự đau đớn của cả chủ và vật nuôi. Chị ta cũng bảo nếu tôi ko đồng ý thì sẽ đưa lại hết 1,5triệu cho bác Sinh. Nhưng ngay khi nghe ng phụ nữ kia nói trong đầu tôi tỉnh táo lại ngay, vì tôi biết nếu khi đó tôi làm to chuyện hoặc ko hợp tác với chị ta thì việc của tôi hỏng hết nên tôi nhận lời rằng sẽ làm như vậy trong trường hợp bác Sinh hỏi đến.

Đến khoảng cuối giờ chiều, 1 ng phụ nữ khác đến bên lò thiêu thấy tôi ngồi 1 mình ở đó và hỏi thăm vài câu, tôi chẳng biết là ai, ngay cả tên của ng phụ nữ kia tôi cũng chẳng biết, chẳng muốn hỏi vì tôi chỉ muốn làm việc tôi cần xong rồi thôi nên hỏi tên họ làm gì. Rồi bà chị "làm tiền" của tôi lúc sau chạy lại với vẻ lo lắng, sợ sệt ra bảo tôi: ng vừa nãy đến là con dâu bác Sinh, có hỏi gì e ko? Tôi nói ko.

Trong suốt quá trình thiêu, chị ta chỉ thỉnh thoảng đến bên lò đẩy củi vào cho cháy tiếp rồi lại chạy đi đâu đó. Đc 1 lúc lâu lâu thì thấy đưa 1 cái khay sắt vào gạt xương cốt trên giàn thiêu cho rơi xuống rồi lấy khay ra. Hóa ra chỉ là vậy. Khi e tôi đã ko còn hình hài gì nữa, tôi cố gắng lấy lại bình tĩnh, bớt sợ hãi hơn, quan sát thấy họ làm vậy, từ lúc đó tự tay tôi làm. Thỉnh thoảng trở đều tay để cho cháy, cháy hết phần lông, da thịt, cơ, thì đến phần nc và tủy trong xương rút ra khô hết là đc. Cho đến khi cơ thể e tôi chỉ còn lại 1 mẩu, 1 e nv khác đến kiểm tra, lấy thêm củi cho cháy nốt, tôi hỏi chị kia đâu thì nói là về rồi. Cậu sv làm thêm tại đó vừa đi học về đến bên lò làm giúp tôi, vừa trò chuyện hỏi thăm chia buồn với tôi. Cậu ấy nói chỉ thấy ng ta đem thú cưng đến thiêu rồi ra bàn ngồi uống nc trong lúc chờ đợi chứ chưa thấy ai tự tay làm như tôi và hỏi: chắc chị yêu e ấy lắm nhỉ? Tôi chỉ có thể cười nhẹ lúc đó. Rồi e ấy cẩn thận đưa tro cốt Tom đi tán mịn cho vừa cái hũ. Tôi về nhà mang e lên chùa để đó, sáng hôm sau đc sự cho phép và đồng ý của quý Thầy, tôi chôn cốt e ở chùa nơi tôi vẫn sinh hoạt với các Thầy và Đạo tràng.

Sau cùng, bài viết này tôi khuyên các bạn nào có ý định mang thú cưng sắp qua đời đến chỗ bác Sinh gửi gắm thì hãy nên cân nhắc cẩn thận vì tôi còn 2 e mèo nữa và chắc chắn tôi sẽ ko quay lại. Nhìn cách họ làm tôi đã biết, sau này nếu e Bông và Snowy của tôi có ra đi, tự tay tôi có thể làm cho các e đc. Thời gian thiêu chỉ trong vòng 3 tiếng, chưa hết đến 10 thanh củi, 500k đã gọi là quá nhiều huống chi tôi mất những 1,5triệu. Tiền tôi đã trả rồi, tôi ko tiếc, nhưng tôi thấy ng phụ nữ này vô đạo đức và lương tâm quá! Kiếm tiền trên sự đau khổ của cả ng lẫn con vật. Chị ta nói 500k là để cho nv, nhưng câu chuyện chỉ trao đổi riêng giữa tôi và chị ta nên ai biết đc sau đó có cho những ng còn lại hay ko? Trong khi đó, suốt cả quá trình thiêu cả chị ta và nv ko hề túc trực bên lò mà chỉ thỉnh thoảng hết ng này đến ng kia tới đẩy củi vào lò cho cháy thêm thôi. Bác Sinh ko có lỗi gì vì bác hoàn toàn ko biết chuyện này, nhưng tôi ko chấp nhận việc làm của ng phụ nữ kia. Nếu đàng hoàng thẳng thắn đặt vấn đề, tôi sẵn sàng bồi dưỡng ngoài cho tất cả nv. Tôi ko muốn im lặng, tôi muốn chia sẻ với mọi ng để tránh gặp phải trường hợp như tôi và nếu có ý định mang thú cưng đến đó thì hãy nên gặp trực tiếp bác ấy.

E tôi giờ cả linh và cốt đều đc đặt trên chùa, 1 phúc báu lớn mà ngay cả con ng cũng khó có đc vì nhà chùa ko phải nghĩa địa để ai cũng có thể đc gửi gắm ở đó. May ra chỉ là đc rước vong lên chùa và có 1 chỗ để cái ảnh con con như ảnh CMT ở 1 góc nào đó bên cạnh vô số những ảnh của các vong khác treo trên khung mà thôi. Tôi luôn hy vọng và tin e sẽ đc tái sanh về cõi ng, chúng tôi giờ đã ko còn là chủ và vật nuôi nữa mà là bạn đồng tu với nhau. Thằng bé đc nương nhờ cửa Phật, đc hàng ngày tụng kinh, niệm Phật, lễ Phật với các Thầy và đại chúng là tôi yên tâm rồi. Sự đau buồn rồi cũng sẽ qua, thay vào đó là sự vui mừng, nhất định e sẽ quay về để gặp gđ tôi và 2 e của nó. Nhờ có Tom, tôi biết thế nào là yêu thương vô đ.kiện, tôi sẵn sàng làm mọi thứ, kể cả nếu đc đánh đổi để e đc làm ng, tôi sẵn sàng ngay ko 1 chút do dự. Tôi biết Tom hiểu đc tấm lòng của tôi và e sẽ ko phụ lòng tôi. Nhất định chúng tôi sẽ đc gặp lại nhau.
 
Last edited:

Huyenthi

New Member
Chào bạn! Mình đã đọc khuyến cáo này của bạn và nhớ tới vài chuyện. Đầu tiên xin chia buồn với bạn vì sự mất mát này và sự đáng tiếc với sự việc bạn gặp phải.
Sự chia sẻ sau đây mong bạn có thể bình tâm hơn để nhìn nhận tốt hơn, giải quyết vấn đề tốt hơn đối với các sự việc tương tự.
Thứ nhất bạn nói đã có chỗ chi phí thấp hơn nhưng bạn không làm mà vẫn chọn Nghĩa Trang Chó Mèo bởi đây có lò hoả táng chứ không phải chọn chỗ mang chó của bạn đi thiêu ở đâu mà bạn không biết. Cái này khiến mình liên tưởng đến một chuyện hơi thực tế 1 chút là ăn một bát phở có nguồn gốc và 1 bát phở không nguồn gốc vậy giá trị có giống nhau không? Mình thấy mỗi năm ở nghĩa trang đều có lễ cầu siêu và lễ thanh minh cho các e chó mèo an táng ở đây với diện tích hàng nghìn mét vuông, được chăm chút từng ngọn cây, nhành hoa, để gia đình các e có thể tưởng niệm thì lấy tiền ở đâu?
Mình lại liên tưởng đến câu các cụ đã nói : " Của 1 đồng mà công 1 nén". Nếu chỗ đó cho thuê chắc cũng được hàng trăm triệu 1 năm nhi?
Nên mình nghĩ số tiền bạn đề cập liệu có nên so sánh với vài thanh củi. Hơn nữa theo mình biết thì quan niệm nhà phật để siêu thoát nên thiêu bằng củi. Thái Lan giờ họ vẫn thiêu bằng củi đó.
Thứ 2 ở bất cứ nơi đâu cũng có người tốt và kẻ xấu. Đã là kẻ xấu thì họ không phân biệt được các gì nên, cái gì bất nhân hay khốn khiếp như việc hàng nghìn kẻ đang giết đồng bào mình hàng ngày hàng giờ với đồ ăn tẩm hoá chất v,v vì lợi ích cá nhân và chúng ta cần đấu tranh để loại bỏ, chống lại việc xấu đó. Thay để chuyện xong rồi sao bạn không dũng cảm nói với con dâu bác Sinh hay gọi điện cho bác để vạch mặt nhân viên. Mình nghĩ do tính từ thiện lấy nhiều bù ít, lấy ít bù nhiều phù hợp với hoàn cảnh các gia đình có tấm lòng yêu thương các e mà đã tạo ra sơ hở để cho nhân viên xấu vơ vét. Việc này mình lại liên tưởng đến 1 quán bún bò nam bộ 1.000 vnd/ bát bán vào ngày thứ 6 của tuần đầu tiên của tháng dành cho người nghèo tuy nhiên vẫn có rất nhiều khách đến ăn và trả 35.000 vnd ( giá hàng ngày) và hơn để góp phần chia sẻ với quán vì người lao động, người nghèo.
Sao bạn lại đồng loã và kêu than? Gọi cho bác Sinh, giúp bác loại trừ các phần tử này và gìn giữ khu nghĩa trang duy nhất đã tồn tại hình như gần 40 năm vì tình yêu chó mèo.
Trong đạo phật luôn có câu " Lấy ân mà báo oán".
Nếu là mình, mình sẽ xử sự như vậy đó!
 
Last edited:

dieubao

New Member
Cảm ơn sự chia sẻ của bạn Huyenthi, thứ nhất, bài viết của mình mang tính chất cảnh báo cho tất cả mọi ng nếu có nhu cầu khi đến với nơi này chứ ko nhằm mục đích kêu than như bạn nghĩ. Thứ 2, việc mình đồng lõa là có lý do. Bài viết rất rõ ràng rằng khi đó mình nhận lời với ng phụ nữ kia là vì mình biết nếu ko hợp tác ngay lúc ấy thì việc của mình sẽ hỏng hết. Mọi ng thử nghĩ mà xem, các bạn có muốn ng ta làm đàng hoàng tử tế và cẩn thận cho mình hay ko? Các bạn khi đó hoàn toàn phụ thuộc vào họ, là ng ở thế bị động, nếu ko nghe theo chỉ dẫn của họ thì mọi việc sẽ tồi tệ đến mức nào? thậm chí bạn sẽ còn đc nhận lại những thái độ ko hề tốt đẹp, làm cho qua quýt, cho xong v.v... vậy nên khi đó cần 1 cái đầu thật sự tỉnh táo và nhanh trí để giải quyết công việc tốt đẹp nhất, thuận lợi nhất, còn đâu cứ tạm thời gác lại mọi việc đã, sẽ đc xử lý sau. Và sau đó xuất hiện bài viết này là như vậy.

Sau khi nói chuyện với vài ng bạn, họ cũng khuyên mình ko nên im lặng để tránh cho những ng sau này nên mình cũng đã gửi bài viết cho cá nhân bác Sinh và bạn bè mình cũng đã chia sẻ bài viết này với tất cả các trang của bác ấy. Mình ko muốn 1 số cá nhân nào đó làm ảnh hưởng đến danh tiếng của ng đàn ông này cũng như sự nghiệp mà trọn cả cuộc đời bác ấy đã cống hiến cho chó mèo (cho dù thật sự đằng sau đó có những góc khuất nào hay ko mình ko biết). Thứ 3, mình ko so sánh than hay củi, mình vẫn nói với 1 số ng bạn rằng: để có thể xây dựng và thành lập nên Nghĩa trang đó, bác ấy cũng đã bỏ ra rất nhiều công sức cũng như tiền bạc nên việc lấy nhiều tiền của khách cũng ko có gì là sai nhất là khi khách hàng tự nguyện tìm đến chứ ko ai ép buộc cả. Và cái điều đáng nói ở đây, mình chỉ làm dịch vụ hỏa thiêu thôi chứ ko để lại tro cốt ở đó, chứ nếu mà mua luôn 1 xuất ở đó, rồi hàng tháng, hàng năm đc bên đó cúng lễ hay mời Thầy đến cầu siêu thì chi phí còn cao hơn thì lại ko nói làm gì. Việc kể ra hết bao nhiêu củi hay mất bao nhiêu tg v.v... mục đích chỉ để mọi ng thấy rằng công việc của họ tuy rất đơn giản nhưng ngược lại mình ko nhận thấy sự chu đáo trong công việc của họ, việc họ làm đã hoàn toàn ko tương xứng với số tiền mình bỏ ra thậm chí còn bớt xén tiền của chủ và của khách hàng.
 

Huyenthi

New Member
Cảm ơn sự chia sẻ của bạn Huyenthi, thứ nhất, bài viết của mình mang tính chất cảnh báo cho tất cả mọi ng nếu có nhu cầu khi đến với nơi này chứ ko nhằm mục đích kêu than như bạn nghĩ. Thứ 2, việc mình đồng lõa là có lý do. Bài viết rất rõ ràng rằng khi đó mình nhận lời với ng phụ nữ kia là vì mình biết nếu ko hợp tác ngay lúc ấy thì việc của mình sẽ hỏng hết. Mọi ng thử nghĩ mà xem, các bạn có muốn ng ta làm đàng hoàng tử tế và cẩn thận cho mình hay ko? Các bạn khi đó hoàn toàn phụ thuộc vào họ, là ng ở thế bị động, nếu ko nghe theo chỉ dẫn của họ thì mọi việc sẽ tồi tệ đến mức nào? thậm chí bạn sẽ còn đc nhận lại những thái độ ko hề tốt đẹp, làm cho qua quýt, cho xong v.v... vậy nên khi đó cần 1 cái đầu thật sự tỉnh táo và nhanh trí để giải quyết công việc tốt đẹp nhất, thuận lợi nhất, còn đâu cứ tạm thời gác lại mọi việc đã, sẽ đc xử lý sau. Và sau đó xuất hiện bài viết này là như vậy.

Sau khi nói chuyện với vài ng bạn, họ cũng khuyên mình ko nên im lặng để tránh cho những ng sau này nên mình cũng đã gửi bài viết cho cá nhân bác Sinh và bạn bè mình cũng đã chia sẻ bài viết này với tất cả các trang của bác ấy. Mình ko muốn 1 số cá nhân nào đó làm ảnh hưởng đến danh tiếng của ng đàn ông này cũng như sự nghiệp mà trọn cả cuộc đời bác ấy đã cống hiến cho chó mèo (cho dù thật sự đằng sau đó có những góc khuất nào hay ko mình ko biết). Thứ 3, mình ko so sánh than hay củi, mình vẫn nói với 1 số ng bạn rằng: để có thể xây dựng và thành lập nên Nghĩa trang đó, bác ấy cũng đã bỏ ra rất nhiều công sức cũng như tiền bạc nên việc lấy nhiều tiền của khách cũng ko có gì là sai nhất là khi khách hàng tự nguyện tìm đến chứ ko ai ép buộc cả. Và cái điều đáng nói ở đây, mình chỉ làm dịch vụ hỏa thiêu thôi chứ ko để lại tro cốt ở đó, chứ nếu mà mua luôn 1 xuất ở đó, rồi hàng tháng, hàng năm đc bên đó cúng lễ hay mời Thầy đến cầu siêu thì chi phí còn cao hơn thì lại ko nói làm gì. Việc kể ra hết bao nhiêu củi hay mất bao nhiêu tg v.v... mục đích chỉ để mọi ng thấy rằng công việc của họ tuy rất đơn giản nhưng ngược lại mình ko nhận thấy sự chu đáo trong công việc của họ, việc họ làm đã hoàn toàn ko tương xứng với số tiền mình bỏ ra thậm chí còn bớt xén tiền của chủ và của khách hàng.
Theo mình được biết thì để có được 1 chỗ hoả thiêu cho các bạn chó mèo giữa lòng Hà Nội,
Cảm ơn sự chia sẻ của bạn Huyenthi, thứ nhất, bài viết của mình mang tính chất cảnh báo cho tất cả mọi ng nếu có nhu cầu khi đến với nơi này chứ ko nhằm mục đích kêu than như bạn nghĩ. Thứ 2, việc mình đồng lõa là có lý do. Bài viết rất rõ ràng rằng khi đó mình nhận lời với ng phụ nữ kia là vì mình biết nếu ko hợp tác ngay lúc ấy thì việc của mình sẽ hỏng hết. Mọi ng thử nghĩ mà xem, các bạn có muốn ng ta làm đàng hoàng tử tế và cẩn thận cho mình hay ko? Các bạn khi đó hoàn toàn phụ thuộc vào họ, là ng ở thế bị động, nếu ko nghe theo chỉ dẫn của họ thì mọi việc sẽ tồi tệ đến mức nào? thậm chí bạn sẽ còn đc nhận lại những thái độ ko hề tốt đẹp, làm cho qua quýt, cho xong v.v... vậy nên khi đó cần 1 cái đầu thật sự tỉnh táo và nhanh trí để giải quyết công việc tốt đẹp nhất, thuận lợi nhất, còn đâu cứ tạm thời gác lại mọi việc đã, sẽ đc xử lý sau. Và sau đó xuất hiện bài viết này là như vậy.

Sau khi nói chuyện với vài ng bạn, họ cũng khuyên mình ko nên im lặng để tránh cho những ng sau này nên mình cũng đã gửi bài viết cho cá nhân bác Sinh và bạn bè mình cũng đã chia sẻ bài viết này với tất cả các trang của bác ấy. Mình ko muốn 1 số cá nhân nào đó làm ảnh hưởng đến danh tiếng của ng đàn ông này cũng như sự nghiệp mà trọn cả cuộc đời bác ấy đã cống hiến cho chó mèo (cho dù thật sự đằng sau đó có những góc khuất nào hay ko mình ko biết). Thứ 3, mình ko so sánh than hay củi, mình vẫn nói với 1 số ng bạn rằng: để có thể xây dựng và thành lập nên Nghĩa trang đó, bác ấy cũng đã bỏ ra rất nhiều công sức cũng như tiền bạc nên việc lấy nhiều tiền của khách cũng ko có gì là sai nhất là khi khách hàng tự nguyện tìm đến chứ ko ai ép buộc cả. Và cái điều đáng nói ở đây, mình chỉ làm dịch vụ hỏa thiêu thôi chứ ko để lại tro cốt ở đó, chứ nếu mà mua luôn 1 xuất ở đó, rồi hàng tháng, hàng năm đc bên đó cúng lễ hay mời Thầy đến cầu siêu thì chi phí còn cao hơn thì lại ko nói làm gì. Việc kể ra hết bao nhiêu củi hay mất bao nhiêu tg v.v... mục đích chỉ để mọi ng thấy rằng công việc của họ tuy rất đơn giản nhưng ngược lại mình ko nhận thấy sự chu đáo trong công việc của họ, việc họ làm đã hoàn toàn ko tương xứng với số tiền mình bỏ ra thậm chí còn bớt xén tiền của chủ và của khách hàng.
Mình thấy bạn so sánh giữa 2 nơi nên mình mới đưa quan điểm đó. Tất nhiên người quản lý có lẽ sẽ buồn khi nhân viên của mình lại như vậy, việc nhân viên làm đã vượt qua sự kiểm soát của họ và khi họ đọc bài này sẽ càng buồn hơn vì giá như khách hàng chân thành thẳng thắn phản hồi với họ để họ khắc phục quản lý, nâng cao chất lượng. Khi mình đọc tiêu đề nội dung này mình liên tưởng đến sự tẩy chay. Tất nhiên mỗi người có cách hành xử khác nhau nhưng mình luôn có quan niệm cho người khác cơ hội hướng đến sự thiện mĩ. Khu mình sống là 1 khu đô thị hiện đại và có rất nhiều cửa hàng mở rồi đóng chỉ sau vài tháng, số tiền họ bỏ ra để đầu tư là tiền tỉ và lý do thì rất nhiều như giá thuê mặt bằng quá cao, đồ ăn không ngon hoặc dịch vụ phục vụ nhân viên kém và cũng có nhiều cuộc phàn nàn kêu gọi tẩy chay, mình thì không bao giờ tham gia,thường khi ăn mình vẫn góp ý chân thành để họ có cơ hội thay đổi, mỗi khi thấy 1 cửa hàng phải đóng cửa mình lại thấy thật tiếc. Theo quan niệm của mình thì ai cũng có những sai lầm lớn hoặc nhỏ, khách quan hoặc chủ quan và nếu không quá nghiêm trọng thì hãy để họ cơ hội sửa chữa chứ không phải dìm chết họ.
Mình cũng đã từng thấy 1 cô giáo tiểu học
khi bắt được học sinh ăn chộm đồ của bạn đã coi hành động đó vô cùng xấu xa và vạch trần tội của e đó trước toàn lớp học, vậy việc làm đó có làm cho e tốt hơn không? Hay vô tình đã đẩy e ấy tới sự tự ti và khing bỉ, và khiến e ấy bỏ học và trở thành người xấu thật sự. Nếu cô giáo kia có thể suy nghĩ và hành xử tốt hơn, trao
đổi riêngvới e ấy, giúp e ấy biết đó là hành động không tốt nên sửa thì đó mới chính là việc nên làm.
Quay lại câu chuyện của bạn mình chỉ muốn chia sẻ luôn hướng tâm thiện.
Theo mình được biết để có chỗ thiêu cho các e thú cưng nói chung đàng hoàng giữa lòng Hà Nội chứ không phải chỗ nào đó mà bạn không biết thì cũng có khá thăng trầm nên theo quan điểm của mình dù là chỉ thiêu hay đặt ở đó thì các bạn thú cưng cũng như được gửi hồn phách nơi đó, nơi dành riêng cho đồng loại.
" Khi mê tiền chỉ là tiền
Ngộ rồi mới biết trong tiền có tâm"
Mình chia sẻ thế cũng hết những điều mình nghĩ! Chúc bạn tâm an niệm phật trợ
lực cho Tôm siêu thoát!
 

dieubao

New Member
Lời lẽ của Huyenthi khiến tôi đang nghĩ đến cuốn sách "Huyền thi" của bác. Hai câu thơ " Khi mê tiền chỉ là tiền - Ngộ rồi mới biết trong tiền có tâm" cũng đều có trong các tập thơ của bác ấy. Có lẽ đây chẳng phải ai khác mà chính là cô con dâu hoặc ng nhà gđ bác Sinh? Nếu đúng vậy thì chị và gđ nên chấn chỉnh lại nhân viên và bộ máy hoạt động cho tốt thay vì ra sức bảo vệ cho Nghĩa trang của mình. Tôi chưa hề nhận đc bất kỳ sự xin lỗi vì sai sót và việc làm tắc trách bên chị, cũng chưa hề thấy ai liên lạc lại với sđt mà tôi đã để lại đó mà chỉ là vài câu cảm thông và nói sẽ cố gắng để sửa chữa với hoàn thiện nọ kia mà bên đó gửi cho tôi qua fb v.v...

Chị cứ giữ quan điểm của chị và đừng nói tôi phải nên thế này thay vì thế kia, cho ng khác cơ hội để hoàn thiện hay phải xử sự như thế nào bla...bla... vì những điều chị nói tôi thừa nhận thức để hiểu, để đánh giá, để cảm thông hay có thể bỏ qua, nhưng tùy từng trường hợp chị nhé! Có những ấn tượng sẽ ko bao giờ phai nhạt, ko bao giờ ng ta có thể quên đc nhất là khi chạm đến nỗi đau vô tận của ng khác, với cá nhân tôi, tôi ko chấp nhận điều đó. Tôi sẽ ko bàn luận gì thêm với member Huyenthi nữa, vậy nên câu chuyện giữa tôi và chị nên chấm dứt tại đây. Bên chị có tốt có xấu thế nào thì hãy cứ để mọi ng đã từng đến hay sẽ đến sẽ có cái nhìn nhận và đánh giá khách quan. Chị hãy dừng lại mọi bình luận và biện hộ cho phía gđ chị tại đây và hãy để tâm tôi đc yên.
 

Huyenthi

New Member
Lời lẽ của Huyenthi khiến tôi đang nghĩ đến cuốn sách "Huyền thi" của bác. Hai câu thơ " Khi mê tiền chỉ là tiền - Ngộ rồi mới biết trong tiền có tâm" cũng đều có trong các tập thơ của bác ấy. Có lẽ đây chẳng phải ai khác mà chính là cô con dâu hoặc ng nhà gđ bác Sinh? Nếu đúng vậy thì chị và gđ nên chấn chỉnh lại nhân viên và bộ máy hoạt động cho tốt thay vì ra sức bảo vệ cho Nghĩa trang của mình. Tôi chưa hề nhận đc bất kỳ sự xin lỗi vì sai sót và việc làm tắc trách bên chị, cũng chưa hề thấy ai liên lạc lại với sđt mà tôi đã để lại đó mà chỉ là vài câu cảm thông và nói sẽ cố gắng để sửa chữa với hoàn thiện nọ kia mà bên đó gửi cho tôi qua fb v.v...

Chị cứ giữ quan điểm của chị và đừng nói tôi phải nên thế này thay vì thế kia, cho ng khác cơ hội để hoàn thiện hay phải xử sự như thế nào bla...bla... vì những điều chị nói tôi thừa nhận thức để hiểu, để đánh giá, để cảm thông hay có thể bỏ qua, nhưng tùy từng trường hợp chị nhé! Có những ấn tượng sẽ ko bao giờ phai nhạt, ko bao giờ ng ta có thể quên đc nhất là khi chạm đến nỗi đau vô tận của ng khác, với cá nhân tôi, tôi ko chấp nhận điều đó. Tôi sẽ ko bàn luận gì thêm với member Huyenthi nữa, vậy nên câu chuyện giữa tôi và chị nên chấm dứt tại đây. Bên chị có tốt có xấu thế nào thì hãy cứ để mọi ng đã từng đến hay sẽ đến sẽ có cái nhìn nhận và đánh giá khách quan. Chị hãy dừng lại mọi bình luận và biện hộ cho phía gđ chị tại đây và hãy để tâm tôi đc yên.
Mình là ai điều đó không quan trọng, bạn đã đưa vấn đề này lên thì bạn phải chấp nhận các ý kiến cùng chiều hoặc trái chiều.
Không có lỗi đau nào có thể so sánh với nỗi đau nào mà chỉ có người trong cuộc mới hiểu.
Mình không cần biện hộ cho ai và cái gì mà chỉ muốn mọi người nhìn nhận vấn đề với các ý kiến khác.
Câu chuyện của bạn với 2 điều chính :
- Nhân viên đã lợi dụng sự từ thiện ở đó để lừa bớt xén tiền và bạn đã vì lợi ích muốn dịch vụ riêng mà tốn ít chi phí hơn đã đồng loã với họ làm trái qui định ở đó. Nếu bạn đàng hoàng thông báo thì chắc họ sẽ đứng ra giải quyết mặc dù người bị hại là họ. Vậy điều này bạn đã sai
- Bạn cảm thấy việc đó đơn giản thì mình đã phân tích ở đầu và lúc đó bạn cũng có quyền trao đổi với người phụ trách.
Ngoài ra, như bạn nói việc bạn ký vào giấy tờ mà không biết nhân viên họ viết cái j mà vẫn ký vậy bạn còn sáng suốt, liệu thông tin bạn để lại có chính xác hay chưa hay chỉ nhắm mắt và ký. Người làm việc xấu lại để lại dấu vết ư? Nên trước khi trách cứ bạn hãy dùng lý trí mà phân tích? Ở đó họ đã chối bỏ trách nghiệm khi bạn trao đổi thằng thắn với người quản lý chưa?
Việc bạn làm khiến mình liên tưởng tới vô số những con người muốn đi đường tắt. Ví dụ: vào viện khám rồi muốn được khám trước, ưu tiên, mà dúi tiền cho nhân viên ghi sổ, muốn chi phí rẻ hơn thì không cần giấy tờ mà làm chui là được nên bị nhân viên gạ gẫm xin tiền mà cái việc này thì đang xảy ra hàng giờ ở cái XH này đấy!

Nhẽ ra mình cũng không muốn comment thêm vì đồng cảm cùng bạn nhưng để bạn tỉnh ngộ hơn mình bắt buộc phải chia sẻ thêm.
 
Top