• Ban Quản Trị cộng đồng Yeuthucung.com xin gửi lời chúc mừng năm mới 2020 đến toàn thể các bạn & gia đình, cùng nhau đón một năm thành công, thịnh vượng, hạnh phúc.

Đau xót vĩnh biệt 2 đứa con yêu của mẹ,Clio(28/4/12 - 4/3/13) và Fiona(10/5/12 - 3/3/13)

luongkhavy

New Member
Đã từ rất lâu rùi mình ko còn vào diễn đàn này nữa, nhưg ko hiểu sao hôm này mình cũng thấy nhớ bé yêu Jerry của mình nên vào đọc nhật ký của các bạn cho khỏi nhớ bé. Và mình rất buồn và bất ngờ khi đọc nhật ký của b. Mih nhớ ko nhầm thi ngày 25/10 năm ngoái, khi jerry của mih ra di, chính bạn là nguoi đầu tiên vào an ủi mih. Ngày đó mìh cũng từng rất buồn, rất cô đơn và khóc rất nhiều. Giờ đây khi đag viết máy dòng này mìh vẫn còn khóc dù rằng đã gần nửa năm trôi wa.ngày jerry mất mih đã khóc ròng rã cả thang trời, minh sụt mất 3kg như vậy là bạn hiểu jerry wan trọng với mih ntn. Mìh nuôi bé gần 4 năm, bé của mìh là chihuahua màu trắng nên rất dễ thương và đáng yêu vô cùng. Mình biết mọi thứ theo time rồi sẽ wa đi, nhưng có lẽ có nhưg thứ sẽ mãi ám ảnh mình bạn a. Mìh thấy bạn có những thứ giống như mình nên mình hiểu dc nỗi đau của b( mih hiểu thật sự). Cho den bjo đã gần 6 tháng trôi wa rồi nhug mình vẫn khóc, vẫn buồn khi nhớ đến bé vì chính cái chết của bé ảm ảnh mìh ghê gớm lắm, mình cug từng bế bé trên tay, chứng kiến bé lịm dần, rồi hôn mê. Nhug điều mình hối hận hơn cả là mìh đã ko ở bên khi bé mất, mình ko đủ can đảm để chứng kiến, va mìh đã để xác bé lại bệnh viện để họ chôn cất bé.nên bjo m cũng ko bit bé ở nơi đâu và mún gặp bé như bạn bằng cách nào dc nữa. Mình rất nhớ bé... Và rất hối hận! Mình mong và hy vọng bạn sẽ sớm nguôi ngoai và bớt buồn. Cố gắng lên bạn nhé , như ngày trước b an ủi mình vậy.
 

luongkhavy

New Member
Bao Linh 85 said:
Bởi v mới càng đau lòng đó e, thà ốm đau bệnh tật liên miên k nói, đằng này đang khoẻ mạnh, mập ú thế kia! Bùn quá đi!!K ở nhà thì thôi, đi đâu về vừa mở cửa c đã nhớ tới 2 đứa, ở từng ngóc ngách khắp nơi dều có hình ảnh chúng! Đêm về nằm nhắm mắt lại mọi kỉ niệm càng hiện ra rĩ nét hơn!!Chị c mong nge 1 tiếng thịch nho nhỏ( là lúc Clio nhảy lên giường) sau đó bắt đầu nge tiếng gru...gru...như con heo vậy đó sát bên tai, rồi nó sà vào lòng c, lên nằm gối chung với c, nó còn lấy 2 tay ôm mặt c rùi kê vào hun nữa!Cả 2 đứa c yêu lắm, chị ko coi nó nhu mèo, mà c coi các bé như con ng mình vậy, là nhg đứa con bằng xương bằng thịt của c!! :((((K bít chừng nào mới nguôi ngoai đc nỗi nhớ các con đây, giờ mà c đi đâu về đến nhà c đều nói rằng "clio, fiona mẹ về rồi nha"
bạn quá giống mình rùi, với mìh từ ngày jerry mất đi mình đã đổi chỗ ngủ, cố gắng thay đổi vị trí do vat trong ngôi nhà vì tất cả mọi thứ trong nhà đều gắn kỉ niệm về bé. M còn sợ pải ở nhà một mìh. Cái gối của bé mình vẫn đặt cạnh gối mình để ko có cảm giác cô đơn khi đi ngủ, roi nhug chiếc váy xinh xắn dù đã gói rất kỹ và dấu vào một nơi kín nhất trong góc tủ nhưng mình vẫn có lục lọi lấy ra dù chỉ để nhìn va hôn lên đó... Và rồi lại cẩn thận cất đi. Với mìh tất cả đều là kỉ niệm về bé. B sẽ còn pải mất một time rất dài để có thể ngoai ngoai mọi chuyện, nhug cố lên b nhé. Chúc b bình yên
 

hanhjen

♥ Luật sư của mèo ♥
Các bạn ơi đừng buồn nhiều nữa nhé :( Nếu các bé cưng mà biết là các bé ấy cũng không được vui đâu. Đừng suy nghĩ nhiều làm gì. Mình hy vọng tất cả các bạn sẽ mau chóng quên đi chuyện buồn này, hãy chỉ nhớ về những kỉ niệm đẹp với các bé mà thôi
 

bowie

meo meo con mều
Xin chia pùn cùng bạn nhé, mình cũng đang trong tình cảnh như bạn nên mình rất hiểu cảm giác đau đớn, hụt hẫng này. Trong vòng 2 tuần mình cũng bị mất đi 2 bé mình iu thương. Nhà mình có 2 pé chó, 2 pé mèo. Sáng ngày 10/3 pé meonho nhà mình đi và tới giờ vẫn chưa về, mình đã khóc hết nước mắt và đi tìm kiếm khắp nơi có thề tìm nhưng tất cả chỉ là vô vọng. Và bây giờ mình vẫn hy vọng có ngày pé sẽ trở về với mìh.
Trong khi đi tìm meonho ở khu lehongphong mình tình cờ gặp pé mèo ALD, pé nhìn rất nhỏ và trông rất tội nhưng pé rất dễ thương. Lúc đó mình bị pé cuốn hút nhưng mình lưỡng lự ko pít có nên mua pé ko vì meonho chỉ vừa đi mất 1 tuần và mìh cũng pít chó mèo ở khu này bán là ko nuôi được. nhưng càng nhỉn pé mình càng ko kiềm lòng được và quyết định mua em, lúc đó mình chỉ nghĩ để em ở đấy với bọn khốn nạn ấy em sẽ chết mất và có em rồi chăm em sẽ nguôi ngoai phần nào nỗi nhớ meo nho và cũng để meolon nhà mình có em để chơi đùa chung vì từ lúc meonho đi meolon pùn lám. Trên đường về mình đinh đem em đi bs liền nhưng rồi lại nghĩ để mai vậy vì mình sợ pé mệt, lúc mới về pé tỉnh táo và láu lỉnh, hung dữ lắm, ăn híp cả meolon trong nhà. Qua ngày hôm sau pé tuy ko chịu ăn nhưng cũng ko bị ói, mình có ép em uống được vài muỗng canh và buổi chìu chở em đi bs. BS Tùng nói em bị bịnh rồi phải theo dõi và chích thuốc 5 ngày mới pít em có qua được ko vì em còn nhỏ qua. Nhìn em quằn người chích thuốc mà mình đau xót ruột, nhưng cũng mang hy vọng và cầu nguyện e vượt qua được, có thể lớn lên mạnh khỏe và sống vui vẻ. Tối hôm đó mình bắt đầu lên mạng tìm hỉu căn bệnh em đang mang và cách chăm sóc. Lần đầu tiên mới pít nấu cháo là gì và chăm 1 người bệnh suốt đêm với tâm trạng ra sao. Đối với mình mỗi con vật mình nuôi mình đều xem như người thân của mình vậy, giống như bạn xem tụi nhóc như con mình vậy đó nên đau lắm......... Suốt cả dêm mang niềm hy vong, tới sáng chọp mắt được chút là dựt mình dậy đút cho pé nước orasol, nước cháo. lúc mình chợt dựt mình thức dậy thấy pé mở 2 mắt xanh biếc nhìn mình chứ ko thiêm thiếp như hồi hôm mình chợt có cảm giác sợ hãi, như báo hiệu j đó nhưng lúc đó mình lại gạt đi và bế pé dặt lên lòng mình ngủ, có lẽ suốt cả đời này mình cũng ko quên được cảm giác khi ấy. Nằm được tý pé tự dậy và có ý mún đi ra ngoài phòng, mình bế pé xuống giường để pé tự đi và đi theo sau coi pé đi đâu, khi thấy mẹ mình ngồi đấy thì mình nhờ mẹ coi pé và mình vô phòng ngủ típ. Khi thằng em mình đi học về nó hõi thăm tình hình pé sao thì mẹ nói pé đi rồi tư dưng trong phòng mình dựt mình dậy, lúc đó mình choáng váng ko tin vào mắt tai mình nữa, đầu óc trống rỗng ko sn được gì, ôm xác pé lanh ngắt trong tay cảm giác mình đau ko thể tả. Mình cứ thế ôm em khóc....và khóc.... Đó là buổi trưa ngày 19/3, tuy chỉ có pé, nuôi pé, chăm sóc pé có 2 ngày nhưng với mình là pít bao tình thương và hy vọng trong đó.Và mình cũng chưa kịp đặt tên cho pé. Bây giờ mình có 2 nỗi đau, 2 nỗi nhớ thương lẫn hối tiếc trong đó. Mình chưa bao giờ hối hận vì đã mua pé, mình chỉ hối tiếc là ko đưa được pé vượt qua được bệt tật và được lớn lên mạnh khỏe.
Cũng như bạn giờ đây nhìn đâu trong nhà cũng nhớ tụi nhỏ, tới bây giờ nghĩ về tụi nó mình vẫn khóc, mình rất sợ rất sợ cảm giác này nhưng mình vẫn chưa thể thoát ra. Nhưng vẫn cầu mong có ngày meonho nhà mình trở về và ít ra bây giờ pé xíu ko còn đau đớn vì bệnh tật nữa. Ở nơi nào đó ko phải thế giới này các pé ngủ ngoan bình yên và hạnh phúc nhé ^.^
 

Bao Linh 85

I_Like_Pet
Mẹ đang khóc, mẹ buồn quá, nếu còn clio và fiona ở đây chắc 2c đã ở cạnh quấn quít và dỗ dành mẹ rồi! Mẹ nhớ 2 đứa lắm! :(((((((
 

nhoxponlove

thỏ xinh xắn
Em đọc topic này đi rùi đọc lại mấy lần. Nhưng em không comment, vù em thấy wen wen. Hum nay đọc comment trả lời của chị về quá trình bệnh trc lúc mất, em xác nhận lại với mami rồi mỚi viết comment này. E ko chắc 100% là e đúng, nhưng chị có thể xét qua.
Nhà em hùi trước nuôi 6 con chó và 3 con mèo. Tiêm ngừa đầy đủ, nhưng có một lần bj giống mèo nhà chj vậy. Đang chơi, lại xin ăn, cho ăn, quay vào một góc, hồi lâu thì ói ra, có đứa thì cố khạc ra. Thì mẹ phát hiện e cho mấy nhỏ ăn xương gà. Đợt đó 3 con bj một lúc, nhưng con khạc ra thì sống, còn một pé mèo va một pé chó thì mất. Chảy ra dãi, nhiễu nhão, nhớt, cuối cùng là mật vàng rồi đi. Kèm theo la tiêu chảy và có máu ở con cún. Mẹ giải thix: không riêng j xương gà, mà xương gia cầm chủ yếu cứng, nhưng cấu trúc lại dễ vỡ do rỗng. Khi vỡ ra thì lại nhọn va bén. Thực quản chó mèo là đg cong, nên thức ăn xuống bằng cách co bóp thực quản là chủ yêu, chứ không dựa vào trọng lực như ng. Hai yếu tố này cộng lai dẫn đén việc xương đâm vào thực quản. Tệ hơn, đến dạ dày vẫn có thể bj đâm vì chó mèo ko nhai kĩ như ng. Khi đó phân sẽ có máu. Ngoài ra, còn có cả xương cá nữa, xương cá thì ng ta còn mắc, huống chi chó mèo. Mà mèo ăn nhiều cá thì dễ bj lãi kim nữa. Nên thương là phải bik chiến đấu với ánh mắt xin xỏ của tụi nó. Hjx... Bao khó luôn
 

ngan^^~

Member
Cj ơi. Cố gắng lên nhé, thật sự e rất hiểu tâm trạng của cj, đọc pài của cj e cũng khóc luôn... Hình dung pé mèo của cj... :(, e cũng nhé e Lu nhà e, ngày đó e hay quát pé lắm, rùi pé k chịu ăn, ói liên tục, pụng thoi thóp. E mới tả hoả nhưng k pít làm tnào, chỗ e k có pác sĩ thú y... E cố lay pé tỉnh lại, nhưg đc 2 lần, pé lịm hẳn. E sờ người pé lạnh ngắt, cái mũi e hay nắn cũng lạnh. Cố lay pé, mog pé tỉnh lại thôi, e hi vọg lắm. Dù piết thật sự pé đã ra đi, rời xa e r.. E buồn lắm... Hnay cũg piết cũng có nhìu ng jốg mìh. Thật sự chia pùn vs cj nhìu lắm... :(
 

Bao Linh 85

I_Like_Pet
luongkhavy said:
Đã từ rất lâu rùi mình ko còn vào diễn đàn này nữa, nhưg ko hiểu sao hôm này mình cũng thấy nhớ bé yêu Jerry của mình nên vào đọc nhật ký của các bạn cho khỏi nhớ bé. Và mình rất buồn và bất ngờ khi đọc nhật ký của b. Mih nhớ ko nhầm thi ngày 25/10 năm ngoái, khi jerry của mih ra di, chính bạn là nguoi đầu tiên vào an ủi mih. Ngày đó mìh cũng từng rất buồn, rất cô đơn và khóc rất nhiều. Giờ đây khi đag viết máy dòng này mìh vẫn còn khóc dù rằng đã gần nửa năm trôi wa.ngày jerry mất mih đã khóc ròng rã cả thang trời, minh sụt mất 3kg như vậy là bạn hiểu jerry wan trọng với mih ntn. Mìh nuôi bé gần 4 năm, bé của mìh là chihuahua màu trắng nên rất dễ thương và đáng yêu vô cùng. Mình biết mọi thứ theo time rồi sẽ wa đi, nhưng có lẽ có nhưg thứ sẽ mãi ám ảnh mình bạn a. Mìh thấy bạn có những thứ giống như mình nên mình hiểu dc nỗi đau của b( mih hiểu thật sự). Cho den bjo đã gần 6 tháng trôi wa rồi nhug mình vẫn khóc, vẫn buồn khi nhớ đến bé vì chính cái chết của bé ảm ảnh mìh ghê gớm lắm, mình cug từng bế bé trên tay, chứng kiến bé lịm dần, rồi hôn mê. Nhug điều mình hối hận hơn cả là mìh đã ko ở bên khi bé mất, mình ko đủ can đảm để chứng kiến, va mìh đã để xác bé lại bệnh viện để họ chôn cất bé.nên bjo m cũng ko bit bé ở nơi đâu và mún gặp bé như bạn bằng cách nào dc nữa. Mình rất nhớ bé... Và rất hối hận! Mình mong và hy vọng bạn sẽ sớm nguôi ngoai và bớt buồn. Cố gắng lên bạn nhé , như ngày trước b an ủi mình vậy.
bowie said:
Xin chia pùn cùng bạn nhé, mình cũng đang trong tình cảnh như bạn nên mình rất hiểu cảm giác đau đớn, hụt hẫng này. Trong vòng 2 tuần mình cũng bị mất đi 2 bé mình iu thương. Nhà mình có 2 pé chó, 2 pé mèo. Sáng ngày 10/3 pé meonho nhà mình đi và tới giờ vẫn chưa về, mình đã khóc hết nước mắt và đi tìm kiếm khắp nơi có thề tìm nhưng tất cả chỉ là vô vọng. Và bây giờ mình vẫn hy vọng có ngày pé sẽ trở về với mìh.
Trong khi đi tìm meonho ở khu lehongphong mình tình cờ gặp pé mèo ALD, pé nhìn rất nhỏ và trông rất tội nhưng pé rất dễ thương. Lúc đó mình bị pé cuốn hút nhưng mình lưỡng lự ko pít có nên mua pé ko vì meonho chỉ vừa đi mất 1 tuần và mìh cũng pít chó mèo ở khu này bán là ko nuôi được. nhưng càng nhỉn pé mình càng ko kiềm lòng được và quyết định mua em, lúc đó mình chỉ nghĩ để em ở đấy với bọn khốn nạn ấy em sẽ chết mất và có em rồi chăm em sẽ nguôi ngoai phần nào nỗi nhớ meo nho và cũng để meolon nhà mình có em để chơi đùa chung vì từ lúc meonho đi meolon pùn lám. Trên đường về mình đinh đem em đi bs liền nhưng rồi lại nghĩ để mai vậy vì mình sợ pé mệt, lúc mới về pé tỉnh táo và láu lỉnh, hung dữ lắm, ăn híp cả meolon trong nhà. Qua ngày hôm sau pé tuy ko chịu ăn nhưng cũng ko bị ói, mình có ép em uống được vài muỗng canh và buổi chìu chở em đi bs. BS Tùng nói em bị bịnh rồi phải theo dõi và chích thuốc 5 ngày mới pít em có qua được ko vì em còn nhỏ qua. Nhìn em quằn người chích thuốc mà mình đau xót ruột, nhưng cũng mang hy vọng và cầu nguyện e vượt qua được, có thể lớn lên mạnh khỏe và sống vui vẻ. Tối hôm đó mình bắt đầu lên mạng tìm hỉu căn bệnh em đang mang và cách chăm sóc. Lần đầu tiên mới pít nấu cháo là gì và chăm 1 người bệnh suốt đêm với tâm trạng ra sao. Đối với mình mỗi con vật mình nuôi mình đều xem như người thân của mình vậy, giống như bạn xem tụi nhóc như con mình vậy đó nên đau lắm......... Suốt cả dêm mang niềm hy vong, tới sáng chọp mắt được chút là dựt mình dậy đút cho pé nước orasol, nước cháo. lúc mình chợt dựt mình thức dậy thấy pé mở 2 mắt xanh biếc nhìn mình chứ ko thiêm thiếp như hồi hôm mình chợt có cảm giác sợ hãi, như báo hiệu j đó nhưng lúc đó mình lại gạt đi và bế pé dặt lên lòng mình ngủ, có lẽ suốt cả đời này mình cũng ko quên được cảm giác khi ấy. Nằm được tý pé tự dậy và có ý mún đi ra ngoài phòng, mình bế pé xuống giường để pé tự đi và đi theo sau coi pé đi đâu, khi thấy mẹ mình ngồi đấy thì mình nhờ mẹ coi pé và mình vô phòng ngủ típ. Khi thằng em mình đi học về nó hõi thăm tình hình pé sao thì mẹ nói pé đi rồi tư dưng trong phòng mình dựt mình dậy, lúc đó mình choáng váng ko tin vào mắt tai mình nữa, đầu óc trống rỗng ko sn được gì, ôm xác pé lanh ngắt trong tay cảm giác mình đau ko thể tả. Mình cứ thế ôm em khóc....và khóc.... Đó là buổi trưa ngày 19/3, tuy chỉ có pé, nuôi pé, chăm sóc pé có 2 ngày nhưng với mình là pít bao tình thương và hy vọng trong đó.Và mình cũng chưa kịp đặt tên cho pé. Bây giờ mình có 2 nỗi đau, 2 nỗi nhớ thương lẫn hối tiếc trong đó. Mình chưa bao giờ hối hận vì đã mua pé, mình chỉ hối tiếc là ko đưa được pé vượt qua được bệt tật và được lớn lên mạnh khỏe.
Cũng như bạn giờ đây nhìn đâu trong nhà cũng nhớ tụi nhỏ, tới bây giờ nghĩ về tụi nó mình vẫn khóc, mình rất sợ rất sợ cảm giác này nhưng mình vẫn chưa thể thoát ra. Nhưng vẫn cầu mong có ngày meonho nhà mình trở về và ít ra bây giờ pé xíu ko còn đau đớn vì bệnh tật nữa. Ở nơi nào đó ko phải thế giới này các pé ngủ ngoan bình yên và hạnh phúc nhé ^.^
Hnay mình xin chân thành cảm ơn nhg lời chia bùn cảm thông sâu sắc của các bạn đv mình! Sở dĩ đến ngày hnay mình mới hồi âm các cmt chia bùn là vì mình mún cảm xúc và sự xúc động đau bùn của mình "nguội" bớt đi, khi thấy 1 cmt chia sẻ thì mình lại đau lòng và tức tửoi mình chỉ sợ lại khóc lóc kể lể lại k hay!
Cám ơn các bạn đã chia sẻ lại những trường hợp mất mát của chính các bạn! Hi vọng trên thiên đàng các thiên thần của chúng ta đc bình yên và hạnh phúc, mau chóng đc tái sinh trg 1 hoàn cảnh ấm no và hạnh phúc!


nhoxponlove said:
Em đọc topic này đi rùi đọc lại mấy lần. Nhưng em không comment, vù em thấy wen wen. Hum nay đọc comment trả lời của chị về quá trình bệnh trc lúc mất, em xác nhận lại với mami rồi mỚi viết comment này. E ko chắc 100% là e đúng, nhưng chị có thể xét qua.
Nhà em hùi trước nuôi 6 con chó và 3 con mèo. Tiêm ngừa đầy đủ, nhưng có một lần bj giống mèo nhà chj vậy. Đang chơi, lại xin ăn, cho ăn, quay vào một góc, hồi lâu thì ói ra, có đứa thì cố khạc ra. Thì mẹ phát hiện e cho mấy nhỏ ăn xương gà. Đợt đó 3 con bj một lúc, nhưng con khạc ra thì sống, còn một pé mèo va một pé chó thì mất. Chảy ra dãi, nhiễu nhão, nhớt, cuối cùng là mật vàng rồi đi. Kèm theo la tiêu chảy và có máu ở con cún. Mẹ giải thix: không riêng j xương gà, mà xương gia cầm chủ yếu cứng, nhưng cấu trúc lại dễ vỡ do rỗng. Khi vỡ ra thì lại nhọn va bén. Thực quản chó mèo là đg cong, nên thức ăn xuống bằng cách co bóp thực quản là chủ yêu, chứ không dựa vào trọng lực như ng. Hai yếu tố này cộng lai dẫn đén việc xương đâm vào thực quản. Tệ hơn, đến dạ dày vẫn có thể bj đâm vì chó mèo ko nhai kĩ như ng. Khi đó phân sẽ có máu. Ngoài ra, còn có cả xương cá nữa, xương cá thì ng ta còn mắc, huống chi chó mèo. Mà mèo ăn nhiều cá thì dễ bj lãi kim nữa. Nên thương là phải bik chiến đấu với ánh mắt xin xỏ của tụi nó. Hjx... Bao khó luôn
Cám on e đã phân tík và chia sẻ
2 bé của c từ lúc phát bệnh đến lúc mất vẫn ị bình thường e ạh, k kèm máu và tiêu chảy j cả!chị nghĩ do virus thật rồi,nên mới bé trc bé sau kiểu lây lan nt e ạh

Tinton said:
Chia bùn với bạn, mình cũng k đưa mèo đi tiêm phòng bao h, k ngờ mèo nuôi nhà mà lại có thể bị care
Cám ơn bạn! Đó cg là bài học xương máu của mình,hix...h là phải tiêm phòng cẩn thận bạn ạh!

Lâm Hà said:
sao tự nhiên lài bị thế??? cả clio cũng mất hả bạn?? 2 con cách nhau có 1 ngay???
Đúng v bạn àh,khi mình viet topic này ở cmt đầu tiên là fiona vừa mất đc mấy tiêng,lúc đó Clio vẫn còn và đã có triệu chúng ói tương tự, nhg mình đã nghĩ rất lạc quan rằng sẽ đưa clio đi khám và chữa trị, bé mập mạp béo tốt thế kia, ai dè Clio cg đã mất lun! T_T

vivian said:
chia buồn cũng chị nhé. e nghĩ 2 bé mèo cũng thương chị nhiều lắm. Trên thiên đường nó không muốn chị buồn vậy đâu...
Cám ơn e nhìu nhé!
ngan^^~ said:
Cj ơi. Cố gắng lên nhé, thật sự e rất hiểu tâm trạng của cj, đọc pài của cj e cũng khóc luôn... Hình dung pé mèo của cj... :(, e cũng nhé e Lu nhà e, ngày đó e hay quát pé lắm, rùi pé k chịu ăn, ói liên tục, pụng thoi thóp. E mới tả hoả nhưng k pít làm tnào, chỗ e k có pác sĩ thú y... E cố lay pé tỉnh lại, nhưg đc 2 lần, pé lịm hẳn. E sờ người pé lạnh ngắt, cái mũi e hay nắn cũng lạnh. Cố lay pé, mog pé tỉnh lại thôi, e hi vọg lắm. Dù piết thật sự pé đã ra đi, rời xa e r.. E buồn lắm... Hnay cũg piết cũng có nhìu ng jốg mìh. Thật sự chia pùn vs cj nhìu lắm... :(
Cám ơn e, đôi khi có nhg thứ khi chúng ta nắm giữ thì đôi khi lại k hết lòng vì nó, nhưng khi mất rồi thì lại hối hận
 

Bao Linh 85

I_Like_Pet
Nếu ko có gì thay đổi, tối mai mẹ sẽ mang tro cốt của con rải xuống sông ở đại lộ ĐT, mẹ thì mún con ở mãi bên mẹ, nhg theo mẹ bít tro cốt rải xuống sông thì con mới siêu thoát và đầu thai kiếp khác đc! Để con lại tiếc thương chỉ là sự ích kỉ của mẹ!

Những lúc mẹ buồn, mẹ lại nhớ đến các con của mẹ! Mẹ ước gì chúng con còn khoẻ mạnh bên mẹ, nc mắt mẹ lại chảy nữa rồi! Mẹ buồn lắm 2 đứa ơi! Hình ảnh 2 đứa sẽ luôn luôn và luôn luôn nằm trg tim mẹ! Mẹ yêu các con! T_T

:((((
 

Bao Linh 85

I_Like_Pet
22h40 ngày 13/4 ba mẹ đã mang tro cốt con trai ra rải xuống sông, mỗi lần hốt 1 nắm tro của con rải xuống sông lòng mẹ rất đau. Cảm giác mất con lần thứ 2, nhưng nếu mẹ cứ để mãi cho clio ngủ trong tủ bên mẹ như vậy trg sự tiếc thương là mẹ ích kỷ và làm cho con cg sẽ k yên lòng và k thể sớm siêu thoát đc!!
Cám ơn 2con đã đến bên cuộc đời ba mẹ, dù ngắn ngủi nhưng nhg từng giây từng phút rất đáng quý trọng, mẹ sẽ mãi ghi nhớ trg lòng và luôn yêu 2con!
 
Mình nghĩ 2 bé đã thật sự có dc 1 cuộc sống thật hạnh phúc vì đã được bạn yêu thương! hãy nghĩ các con đã được đầu thai hóa thân làm kiếp người rồi vậy. Thôi buồn mãi cũng ko làm được gì đâu, cố gắng chăm sóc bé còn lại thật tốt nhe!
Chỗ ông thú y gần nhà cũng ko chịu chích gì cho mèo nhà mình hết, cứ nói là mèo nuôi trong nhà ko ra đường là có bịnh gì đâu mà chích. Bây g ko biết đem bé đi đâu để chích nhỉ. Bé mình được 6th rồi
 

Bao Linh 85

I_Like_Pet
Thủy Nguyễn said:
Mình nghĩ 2 bé đã thật sự có dc 1 cuộc sống thật hạnh phúc vì đã được bạn yêu thương! hãy nghĩ các con đã được đầu thai hóa thân làm kiếp người rồi vậy. Thôi buồn mãi cũng ko làm được gì đâu, cố gắng chăm sóc bé còn lại thật tốt nhe!
Chỗ ông thú y gần nhà cũng ko chịu chích gì cho mèo nhà mình hết, cứ nói là mèo nuôi trong nhà ko ra đường là có bịnh gì đâu mà chích. Bây g ko biết đem bé đi đâu để chích nhỉ. Bé mình được 6th rồi
Bạn ở SG or HN v? Để mình bít còn chỉ nè
 

Bao Linh 85

I_Like_Pet
Thía bgio mình chỉ bạn ở vài chỗ thú y nha
Chi cục thú y Lý Chíng Thắng,Q3 gần nhà văn hoá phụ nữ
Chi cục thú y Lý thường kiệt, Q11
(Mình k bít đia chỉ cụ thể b search google dùm mình nha)
 

Bao Linh 85

I_Like_Pet
Tranh thủ trc lúc đi chơi, ba mẹ làm cái Sinh Nhật cho con trai Clio như lời đã hứa!
Mẹ còn nhớ, mẹ từng nói với Ba rằng, mai mốt đến ngày SN tròn 1 tuổi tụi con sẽ mua cho các con cái bánh kem nho nhỏ, cái nón đội đầu, cho con thổi đèn cầy ăn bánh kem,...Nhưng....ko ngờ số con vắn số quá, con k còn ở bên mẹ cho tới tròn tuổi, mẹ thương và nhớ các con lắm!
Hôm nay 28/4, ngày này năm ngoái con trai mẹ sinh ra đời!
Mẹ chỉ muốn nói rằng mẹ và ba luôn yêu và nhớ về con! Hôn con trai Clio ngàn cái!



 
Top